Capo 1
Anh thức [C] giấc khi trời chập [G] tối sau một [Am] giấc ngủ đầy mệt [Em] mỏi
Có [F] lẽ thời gian là thứ tàn [Em] nhẫn nhất trên [Am] đời anh [Dm] khác em khác hai ta [G] rồi sẽ khác
Em có [C] nhớ câu chuyện năm [G] xưa chuyện chúng [Am] ta đều đã từng [Em] tan vỡ
Mình[F] gặp lại nhau khi con [Em] tim đã vơi [Am] sầu cầm [Dm] bàn tay em, bước [G] tiếp nhưng ngày sau
Sau những lần [C] đau, hai ta cùng [G] dặn nhau rằng sẽ [Am] không yêu nhiều như thế [Em] nữa
Anh lại [F] sai rồi , khi yêu [Em] em điên [Am] dại yêu [Dm] em như chưa từng yêu [G] ai
Sau những tan [C] vỡ, tưởng như hết mộng [G] mơ tưởng con [Am] tim đã hết yêu dại [Em] khờ
Đến [F] khi gặp em, người anh chẳng [Em] thể bỏ [Am] lỡ vội [Dm] quên hết nỗi [G] đau tự [C] bao giờ
[C] Anh thấy hai ta chung một [G] suy nghĩ rằng em [Am] yêu bản thân em, còn [Em] anh yêu em
Em [F] thích ra ngoài mỗi tối, khi [Em] phố lên [Am] đèn còn [Dm] anh chỉ muốn trọn [G] đời bên em
anh [C] đã giấu đi tất [G] cả đằng sau [Am] ba chữ không sao [Em] mà
anh [F] đã giấu đi hết biết [Em] bao nỗi [Am] buồn ở đằng [Dm] sau nụ cười ngày em [G] đi
Sau những lần [C] đau, hai ta cùng [G] dặn nhau rằng sẽ [Am] không yêu nhiều như thế [Em] nữa
Anh lại [F] sai rồi , khi yêu [Em] em điên [Am] dại yêu [Dm] em như chưa từng yêu [G] ai
Sau những tan [C] vỡ, tưởng như hết mộng [G] mơ tưởng con [Am] tim đã hết yêu dại [Em] khờ
Đến [F] khi gặp em, người anh chẳng [Em] thể bỏ [Am] lỡ vội [Dm] quên hết nỗi [G] đau tự [C] bao giờ
Sau những lần [C] đau, hai ta cùng [G] dặn nhau rằng sẽ [Am] không yêu nhiều như thế [Em] nữa
Anh lại [F] sai rồi , khi yêu [Em] em điên [Am] dại yêu [Dm] em như chưa từng yêu [G] ai
Một ngày mộng[C] mơ , ngày em như nàng [G] thơ ngày em [Am] sẽ là cô dâu của người [Em] khác
Em [F] bước thật chậm về phía [Em] cuối lễ [Am] đường đi bên [Dm] em chẳng [G] phải là anh [C] đâu
Ánh [F] nắng vội [G] tắt ở phía [Em] cuối chân [Am] trời hoàng hôn [Dm] buông, đường [G] về chơi [C] vơi