Capo 1
Làm sao [C] để từng chút nhớ nhung này [Em] anh xoá [Am] đi?
Tình yêu [F] chết mà vết [G] thương này chưa [C] khép lại
Dặn con [F] tim rằng chẳng [G] nên gọi nên nhắc [Em] về cái tên [Am] người
Tình tan [Dm] vỡ, cố trông [G] chờ, càng [C] bơ vơ.
Giờ tiếc [C] nuối, chẳng phải cho bao thời [Em] gian đã [Am] trao
Mà đau [F] đớn vì thế [G] gian lạc nhau [C] dễ dàng
Vì sao [F] thế anh đã [G] yêu người hơn chính [E7] mình, tình yêu [Am] ấy
Người không [Dm] biết, người vô tâm hoặc [G] lãng quên?
Tình đã [C] phai, đường rẽ [Am] hai
Còn riêng [Dm] anh vẫn luôn hoài [G] ôm trái tim đi [Em] tìm tình yêu quá [Am] xa vời
[Dm] Nhưng dù cố [G] công vô vọng phải [C] không?
Vì nhớ [Am] em, dù cho [Dm] đau đớn nhưng làm [G] sao vẫn buông không [Em] đành
Thật giống kẻ [Am] ngây khờ. [Dm] Tiếng yêu người [G] từng nói, em trao đến [C] ai rồi?