Capo 2
Một mùa [G] tàn hay mùa cây thay lá?
Liệu còn buâng [Em] khuâng trong lòng anh tiếng bước chân em về
Vì là [Am] gió thu vừa sang cuốn giấc mơ về đây
Mùi làn tóc [D] em, vị quán quen, trôi vào nơi cuối trời mây
Cứ như mùa [G] xuân em trao hơi ấm khi tàn đông
Cứ như người [Em] say anh đưa bàn tay nắm mơ mộng
Sài Gòn là [Am] em cho anh thương nhớ cười đùa cùng anh trên bao con phố
Biết đâu về [D] sau ta mất bao lâu để bước qua được nhau
[G] Lời thì thầm ngập ngừng trên môi đã xa một [Em] người thì thôi cứ xa
Em giờ cũng [Am] giống như bao người ghé qua rồi cũng buông tay rồi
Người [D] mang theo cơn mơ cuối đông về nơi rất xa
Chorus:
[G] Cất đằng sau từng hồi ức thuộc về nhau? [Em] Sau niềm đau giờ em đâu cần phải khóc?
[Am] Ngỡ là đắm say cùng người làm phai mờ [D] sai lầm lời nói mà thôi
[G] Khi hoàng hôn dần buông trên đôi mắt ta nhìn nhau
[Em] anh tô lên bình minh cũng không làm môi em nồng ấm
[Am] Gió về xoa đôi bàn tay tự dặn lòng đừng ngổn [D] ngang
Chuyện xưa còn đây và em xa ngút [G] ngàn
Rap:
[G] Ngày gió thu ngang qua Dáng em tan ra
Căn [Em] phòng chỉ còn sự cãi vả Nên tổn thương trở nên quá đại trà
Có lẽ Ông Trời Cô [Am] Đơn nên không muốn ta gần nhau
Tình chỉ đẹp khi bắt đầu không đủ viết tiếp phần sau
Đi qua Ô Cửa Thời [D] Gian anh đã là Kẻ Lạ Mặt
Ngày Hôm Qua Có Một Mặt Trời đi xa khỏi tầm mắt
Dành từng [G] lời ngọt ngào khi say Nhưng lúc thức dậy là hàng mi cay
Người [Em] đừng đợi chờ nơi anh Vì áo hư cần thay mỗi khi trời lạnh
Anh k hề hối [Am] tiếc về những gì đã qua Cảm xúc khi nhìn lại vẫn luôn luôn khó tả
Tình yêu đến [D] cùng cũng chỉ là sự ngã giá Điều hối tiếc là những thứ không vì nhau mà bỏ ra