Capo 4
[D] Em từng đã nghĩ ta sẽ bình [Bm] yên mãi bên nhau
[G] Ai ngờ [Gm] đâu kết thúc [A] mất nhau
Hỏi trời [D] cao “lời hứa nên duyên không [Bm] thành?”
Có phải [G] chăng định mệnh, [Gm] duyên số [A] kia mong manh
Từng là thế [D] giới trong nhau mà cớ do đâu lệ ướt hoen mi sầu
Người là ánh [Bm] sáng mong manh sao trôi qua thật nhanh
Giật mình thức [Em] giấc trong đêm dài với bao lo ngại kiếp duyên an bài
Một mình vẫn [A] tốt không sao, rồi sẽ qua
Vậy đành cất [D] bước buông tay buồn có ai hay tình như áng mây bay
Nước mắt kia [Bm] rơi tuôn trong lòng bao đắng cay
Dù rằng đã [Em] hết lòng vậy mà vẫn hóa ra hư không
Hạnh phúc [A] kia giờ cách xa.. Mình [D] mất nhau
Lời 2:
[D] Không còn bên nhau, không biết được [Bm] anh có đang vui
[G] Bên một [Gm] ai liệu người [A] đó có thương
Là do [D] em … đã quá vô tâm [Bm] nên là
Đã khiến [G] anh muộn sầu, [Gm] ta mất [A] đi "mai sau"
Từng là thế [D] giới trong nhau mà cớ do đâu lệ ướt hoen mi sầu
Người là ánh [Bm] sáng mong manh sao trôi qua thật nhanh
Giật mình thức [Em] giấc trong đêm dài với bao lo ngại kiếp duyên an bài
Một mình vẫn [A] tốt không sao, rồi sẽ qua
Vậy đành cất [D] bước buông tay buồn có ai hay tình như áng mây bay
Nước mắt kia [Bm] rơi tuôn trong lòng bao đắng cay
Dù rằng đã [Em] hết lòng vậy mà vẫn hóa ra hư không
Hạnh phúc [A] kia giờ cách xa.. Mình mất [G] nhau
Đoạn kết:
Biết bao lần yêu mà sao chẳng nhận ra [F#m] thế gian đổi [Bm] thay đâu ai được như ý
Tha [Em] thiết nhau làm gì vun vén thêm làm gì rồi [A] cách xa trong khi tim còn yêu
Từng là thế [D] giới trong nhau, vậy mà vì [Bm] cớ do đâu
Giật mình thức [Em] giấc trong đêm dài với bao lo ngại kiếp duyên an bài
Một mình vẫn [A] tốt thôi, sẽ bước qua
Vậy đành cất [D] bước buông tay buồn có ai hay tình như áng mây bay
Nước mắt kia [Bm] rơi tuôn trong lòng bao đắng cay
Dù rằng đã [Em] hết lòng vậy mà vẫn hóa ra hư không
Hạnh phúc [A] kia giờ cách xa.. Mình mất [D] nhau