Nhìn dòng [G] xe băng qua bầu trời đêm tối từng khoảnh [B7] khắc chìm vào màn mưa khuất lối
Chỉ còn [Em] lại tôi một mình ngồi [Cm] nhớ em thôi.
Lại cô [G] đơn như bao lần từng cô đơn lại phải [B7] quen dần mình chẳng hề đủ lớn
Phải [Em] trưởng thành hơn phải tự mạnh [Cm] mẽ hơn.
Vì [Em] sao qua bao nhiêu gục [D] ngã vẫn thấy [C] yêu là vô định
Phải [Em] yêu thêm bao nhiêu lần [D] nữa để trái [Cm] tim ngừng tổn thương.
Vì [G] đã có những lúc ánh sáng tồn tại
Vì [B7] đã có những lúc chẳng thấy mệt nhoài chẳng ngang trái
[Em] Nên chúng ta [D] đâu biết nơi cuối [C] đường hạnh [Cm] phúc ấy có đến nơi
Dù [G] đã biết kết thúc chẳng phải lần đầu
Dù [B7] đã cố ném ký ức với lời cầu nguyện về sau
[Em] Hai trái tim [D] ôm lấy nhau [C] nhưng anh chưa [Cm] quen việc ta đã xa [G] lạ.