Capo 3
Chiều tàn ngày [G] cuối thu, Chẳng còn màu nắng [Bm] tươi
Và bầu trời cao [Cm] vút gió đưa mây trôi đi lang [D] thang
Đời mình bỗng thấy [G] vui, khi em bước qua trái [Bm] tim tôi
Để lại ngàn tia [Cm] nắng sưởi ấm cho tôi bao đêm [D] đơn côi
Tìm đâu [Am] ra lời nói dối cho riêng [Em] tình ta
Và như [Am] thế chỉ cần em hát cho [D] tôi nghe
Chiều tàn ngày cuối [C] thu, mặt trời xuống khuất sau bên [Bm] kia núi đồi
Chờ đợi [E7] bóng dáng ai quá [Am] đỗi vội vàng những [Cm] tưởng như đây là [G] mơ màng
Đời chỉ buồn chut [C] thôi dòng nhật kí viết lên tâm [B7] tư từ trong khoảng [E7] tối
Bình yên [Am] của kẻ si tình, là nhìn [D] qua khung cửa bên [Cm] kia vẫn [G] sáng đèn.