Capo 4
Đã từ lâu [C] lắm cẳng thể [Fm] thốt lên thêm hai tiếng yêu [C] thương
Đã từ lâu [F] lắm chẳng biết [G] cách Để ngừng nhớ [C] tên một [C7] người
Đã từ lâu [F] lắm kí ức [G] đó Đã thành thói [Em] quen chẳng thể [Am] khác
Đã từ lâu [Dm] lắm Con tim chưa dám [G] rung động
Vì ngày hôm [C] ấy Cơn mưa [Fm] đến cuốn trôi Vết [C] dấu yêu đương
Và ngày hôm [F] ấy nắng đã [G] tắt Chỉ còn [C] bóng đêm ven [C7] đường
Từ ngày hôm [F] ấy Chẳng biết [G] đã bao nhiêu lần [Em] đau Bao lần [Am] khóc
Để ngày hôm [Dm] nay Trái [G] tim chưa dám [C] yêu ai
Và rồi cứ [F] thế Thời [G] gian cướp lấy Tuổi [Em] thanh xuân đang bình [A7] yên
Để lại [Dm] chúng ta Chẳng [G] còn tha thiết yêu [C] thương Như ta đã [C7] từng
Giọt [F] buồn rưng rưng Chỉ [G] là do mưa Hay là [Em] những nỗi đau dư [Am] thừa
Đã [Dm] từ lâu lắm Con [G] tim chưa thể [C] yêu thêm
BRIDGE
[F] Chơi vơi giọt nước [G] mắt [Em] Giữa mênh mông biển [Am] tổn thương
Vẫn [Dm] không thể quên Hay [G] là tâm trí Vẫn [C] đang chưa muốn [C7] quên
[F] Lau đi giọt nước [G] mắt Tỉnh [Em] giấc trước cơn [Am] mưa rào
Từ [Dm] nay về sau ta chẳng còn là [G] của nhau