Capo 2
Tone [Em]
[Am] Anh nhớ mình đã ở [D] đây suốt năm mà
Đã lâu rồi [G] không ghé thăm và thời tiết [E7] hôm nay xấu quá!
Anh sẽ lại tới [Am] trễ nữa nhỉ? [Bm]
Trong tâm [E7] trí mọi thứ trơ trọi như vừa mới xảy ra hôm qua
[Am] Hàng cây ở đây sao [D] giờ nỡ phai màu
Hôm nay anh [G] lại mất nhiều thời gian đọc lại tin [E7] nhắn thuở ban đầu
Dòng chữ anh [Am] ghi trước khi mang đi hy vọng đợi [Bm] mong mà anh thích
Giờ đã theo [E7] cây lớn lên như vẫn cố lưu lại kỉ niệm hoen sầu
Đau trong [Am] xác thân phồn hoa Trong hồn ta mỗi [D] khi nhìn ngay phố
Vết thương đó [G] xăm vào da Tâm còn xa huống [E7] chi nghìn cây số
Lỡ như có [Am] ngày gặp lại, khi khu vườn nơi [Bm] đây đã ló chồi
Dối lòng " [E7] mình còn khỏe" nhưng thực ra anh chết từ năm đó rồi.
Tình anh [Am] sáng, như vì sao kia lao vào đêm, [D] lụi ngay và tắt
Anh đâu có [G] khóc, những gì em thấy, chỉ là [E7] bụi bay vào mắt
Dòng nước [Am] khóe mi, chỉ cần đôi ba cái [Bm] dụi tay là ngắt
Trời đang [E7] mưa mà, nhưng đã để lại những hạt bụi gay và gắt
Anh lội cơn [Am] mưa, qua công viên ghế ngồi đung [D] đưa
Cây đã cao lá già hơn [G] xưa, hàng rào cũ tróc màu [E7] sơn thưa
Gió còn lay [Am] đưa, hình bóng em vẫn còn dây [Bm] dưa
Không [E7] biết em, đã đỡ hơn chưa
Một giây sau [Am] cuối Một giây đau [D] thương
Chẳng còn níu [G] giữ điều gì trên những [E7] con đường
Ngoài trời còn [Am] mưa Ta đã quên [Bm] chưa
Hay lại giấu [E7] đi những thứ không còn nữa?
Vài dòng thư [Am] tay Còn lại gì [D] lúc này
Thôi đành quên [G] hết đi nỗi buồn [E7] tháng ngày
Đứng giữa trời [Am] mây Ta cũng chẳng [Bm] hay Mình đã [E7] buông tay.
Anh đâu còn cẩn [Am] thận gì nữa đâu em Sửa và [D] soạn quần áo chi thêm
Đã qua [G] thời cười nói thâu đêm Anh đâu [E7] còn gì nữa đâu em
Môi mềm [Am] mại, mượt mà mái tóc Mượn màu [Bm] hoa điểm mắt mơ quen
Sự dịu [E7] dàng chảy qua đáy cốc Lời tỏ tình đó còn không em?
[Am] Trái tim này khó tách [D] Nhưng vụn vỡ thì lại đem trao
[G] Dù biết gặp em không có cách [E7] Anh chập chờn như giấc chiêm bao
[Am] Thế nên anh vẫn cứ chờ [Bm] mãi, biết [E7] đâu khoảnh khắc quay lưng đi em lại xuất hiện
Anh cũng [Am] muốn nhiều người biết anh còn tồn [D] tại trong thế giới này
Đọc trọn [G] vẹn quyển sách mình chưa kịp phần [E7] kết nên thế mới
Níu lại [Am] em, anh chẳng mong chờ vạch [Bm] đích
Biết mình không hợp [E7] nhau nên anh đã có thêm nhiều sở thích
Anh có thể quên một loài [Am] hoa nhưng đâu thể quên mùi hương của [D] nó
Anh bỏ lỡ nhân duyên trời [G] cho thì đâu xứng đáng với những gì đã [E7] có
Nhưng nếu em đã không [Am] tới thì khu vườn này còn gì nữa [Bm] đâu
Nhưng nếu em không [E7] tới thì khu vườn này còn gì nữa đâu
Một giây sau [Am] cuối Một giây đau [D] thương
Chẳng còn níu [G] giữ điều gì trên những [E7] con đường
Ngoài trời còn [Am] mưa Ta đã quên [Bm] chưa
Hay lại giấu [E7] đi những thứ không còn nữa?
Vài dòng thư [Am] tay Còn lại gì [D] lúc này
Thôi đành quên [G] hết đi nỗi buồn [E7] tháng ngày
Đứng giữa trời [Am] mây Ta cũng chẳng [Bm] hay Mình đã [E7] buông tay.
[F#m] Bước rồi bước sẽ [B] qua [E] Để đọng lại những gì
Giọt [F#m] nước mắt trên khóe [B] mi Lau đi liệu [E] có còn rơi tiếp?
[F#m] Khép lại những ước [B] mong [E] Những cơn đau còn trong lòng
Để [F#m] ta bước tiếp Phải [B] đi cho hết con [E] đường.