Capo 4
[Bm] Không ai thấy [F#m] mắt e ngày hôm [G] ấy lệ [D] đổ ngập trời [Em] từng gợn mây
Cơn [Bm] mưa nặng hạt, [C#m7b5] chỉ là chuyện [F#7] thường ngày
[Bm] Không ai muốn [F#m] trách em ngày hôm [G] ấy Lỡ [D] bước chân qua đoạn [Em] đường ấy
Phía [Bm] trước thật dài Càng [C#m7b5] đi chỉ càng thấy [F#7] lối mòn
[G] Không ai dám trách em đâu e [F#m] thấy vì chỉ 1 mình, mình [Em] em nơi đây
Nếu có, thì [C#m7b5] tự vì tình em [F#7] trách em
[Bm] Cho lòng em nghỉ [F#m] ngơi thêm 1 chút [G] để nổi buồn khắc [D] sâu mau tan ra
Cho [Em] mắt em khép hờ, 1 [Bm] lúc sẽ hết mờ Vì [C#m7b5] cuộc tình chẳng như [F#7] mơ
[Bm] Tay em thảnh thơi [F#m] nâng cành hoa nhưng mà [G] hoa đã héo tàn [D] như chúng ta
Đến [Em] lúc kết thúc à ? Vốn [Bm] dĩ đã nhạt nhoà tưởng [C#m7b5] tình mình đã nên [F#7] thơ, vậy [Bm] mà
( [Bm] Thời gian như cuốn [F#m] trôi giọt lệ em rơi xuống [G] hồ
Giật mình e cuối [D] nhìn thì lệ sầu đã [Em] thênh thang)
Ngước [Bm] mắt lên cao mây [C#m7b5] trắng muốt cúi [F#7] xuống lệ cứ tuôn
[Bm] (Tìm trong sương giá [F#m] lạnh bầu trời đêm che kín [G] đầu
Loài hoa đang ngó [D] nghiêng hỏi rằng em buồn [Em] không em?)
Tiếc [Bm] nuối những gì? Phải [C#m7b5] những ngày không có [F#7] tên anh