1. Thiên Chúa là tình [Gm] yêu mà tình [Eb] yêu là cơn khát khôn [D] vơi.
Vì [Cm] yêu Chúa đã giáng [Eb] thế và vì [F] yêu nên hiến tế thân [Bb] mình.[D7]
Từ trên thánh [Gm] giá máu Chúa càng đổ [Cm] ra tim Chúa càng khao [Eb] khát,
khát [F] khao yêu từng con [Bb] người, khát [Dm] khao trong từng con [Gm] tim.
ĐK. Lòng con khao khát [Bb] Chúa, Chúa ơi! Không có [Eb] gì,
không có gì trên thế gian [Gm] này có thể làm no thỏa lòng [D] con.
Lòng con khao khát [Bb] Chúa, Chúa ơi!
Khao khát [Eb] này, khao khát này day dứt đêm [Gm] ngày
chỉ có [D7] Chúa mới mong lấp [Gm] đầy.
2. Thiên Chúa là tình [Gm] yêu mà tình [Eb] yêu là khao khát hy [D] sinh.
Tình [Cm] yêu không hề toan [Eb] tính
Ngài đền [F] thay cho nhân thế tội [Bb] tình.[D7]
Từ trên thánh [Gm] giá cơn đau càng da [Cm] diết tim Chúa càng tha [Eb] thiết,
cháy [F] lên như ngọn lửa [Bb] hồng, khát [Dm] khao thắm nồng nhân [Gm] gian.
3. Thiên Chúa là tình [Gm] yêu mà tình [Eb] yêu là khao khát trao [D] ban.
Ngài [Cm] ban lương thực nuôi [Eb] dưỡng
là ẩn [F] thân trong tấm bánh nhiệm [Bb] mầu.[D7]
Lòng con nung [Gm] nấu trước mối tình cao [Cm] sâu không thể nào suy [Eb] thấu,
khiến [F] con vẫn thao thức [Bb] hooài, vẫn [Dm] khao khát Ngài khôn [Gm] nguôi.