Cả bầu trời như đang trốn [Ab] tránh ánh nắng cô [Bb] đơn bơ vơ
Sự lặng im [Fm] đánh thức [Eb] cơn mưa đang chực chờ
Hình như [Fm7] hòa vào trí nhớ
[Ab] Gợi trong tiếng gió vài chuyện mơ hồ [Ab]
Tiếc chẳng nói ra lòng [Db] mình
[Fm] Tiếc lý trí hay lặng [Cm7] thinh trước những cảm [Fm] tính
Có lẽ [Bbm] nên mở lời, có lẽ [Eb] thôi chờ đợi
Có lẽ tim sẽ vơi được phần nào tiếc [Ab] nuối
Mong tình yêu và được [Db] yêu luôn là một thứ anh mơ
Ngày em bước [Eb] đến, anh nghĩ là duyên số
Đồng hồ trái [Cm7] tim đã bắt đầu hiện giờ
Nhưng có lẽ bỏ [G] lỡ mới là chuyện thiên cơ
[Db] Nếu, anh không ngập ngừng
Và nếu, em cố tình dừng đợi chờ
[Ab] Có thể mang được về những thời gian
tự bản [Ebm7] thân làm đổ [Ab] vỡ
Mưa thì cứ lặng lẽ rơi, như tình ta vội [Bbm] rẽ đôi
Chắc có lẽ là [Ab] thế thôi, Chia làm hai vùng [Eb] thế giới
Đôi khi bỏ [Bbm] lỡ một người [Db] ... lại là tâm [Ab] ý của trời [Ab]
Cả bầu trời như đang trốn [Db] tránh ánh [Ab] nắng cô đơn bơ vơ
Sự lặng im [Cm] đánh thức [F] cơn mưa đang chực chờ
Mây vừa thoáng [Bbm7] trôi bỗng chốc lại [Eb] dừng
Như phút giây ngại ngùng gặp lại [Ab] nhau
[Eb] Ta từng gần kề lặng im không [Db] nói
để nhịp tim soạn ra thành [Bb] câu
Từng làm cho nhau đau [Cm7] nhói,
từng yêu hơn cả mối tình [Fm] đầu
Vì ta còn nhiều thiếu [Bbm7] sót nên đôi khi không [Eb] nói
Chẳng ai đoán được tâm [Ab] ý một người [Ab]
Vì đôi khi anh còn chẳng thể nào hiểu được
suy [Fm7] nghĩ của bản thân mình
Nên đừng giấu trong [Cm7] tim em những tâm tình
Duyên phận đôi khi cần sự toan tính
Sự nuối tiếc chẳng thể nào [Fm] mang được sự quang minh
Làm tất cả mọi thứ vì [Ab] em, trao con tim vì em
Đặt vị trí em [Bb7] cao hơn cả bản thân [Eb] mình
Nên chỉ cần mở lời một [Ab] câu nói, ta sẽ có khởi đầu mới
Im lặng chính là [Eb] cầu nối, của bỏ lỡ và đau nhói
Yêu thương kia chôn sâu
Ta bên nhau nhưng những cảm giác kia mập [Dbm] mờ
Muốn quên đi như việc chẳng thể tại sao một mực [Cm] chờ
Đã nhiều lần muốn tiến đến nhưng sợ mất đi tình [Fm] bạn ta gìn giữ cả nghìn giờ
Có lẽ lúc thấy [Bbm] ta bên nhau chẳng kịp nói đôi ba câu
Vì thời [Ab] gian luôn vội trôi qua rất nhanh
Ta không phải [Eb] như hai người yêu, cũng [Ab] không phải người bạn
Chỉ là sự mập mờ không chức danh, Chúng ta có thể ?
Ánh [Eb] mắt anh mãi bơ [Bb] vơ [Cm7] ,
[Eb] đánh thức cơn đau từng [Ab] giờ
Mây vừa thoáng [Bb] trôi bỗng chốc ngập ngừng
Như đang rơi tận [Eb] cùng vào nỗi [Ab] nhớ
Ta từng gần kề lặng im không nói
để nhịp [Bbm] tim soạn ra thành [Eb] câu
Từng làm cho nhau đau [Cm7] nhói, từng yêu hơn cả mối tình [Ab] đầu
Vì ta còn nhiều thiếu [Bbm] sót nên đôi khi không [Fm] nói [Bb] | [Ab]
Ta từng gần kề lặng im không [Eb] nói
để nhịp tim [Gm7] soạn ra thành câu
Từng [Bb] làm cho nhau đau [Gm/D] nhói,
từng yêu hơn cả mối tình đầu
Vì ta còn nhiều thiếu [Cm] sót
Nên đôi khi không [Fm] nói
Chẳng ai đoán được tâm [Eb] ý một người [Gm]
Chẳng ai đoán được tâm [Dm7] ý một người [Gm]
Vì ta còn nhiều thiếu [Cm] sót
Nên đôi khi không [F] nói
Chẳng ai đoán được tâm [Eb] ý một [Bb] người…