Chẳng [C] dám tin vào tình [D] yêu thêm lần nào [Bm] nữa vì quá dư [Em] thừa
Nâng niu cảm [Am] xúc chỉ là thoáng [D] qua đối với [G] người ta
Dành [C] hết hi vọng làm [D] chi mơ mộng để [Bm] rồi nhận được những [Em] gì
Xin lỗi [Am] em vì anh đã [Bm] quá thật [Em] lòng.
Mà em [C] nỡ phản bội trái [D] tim chân thành [Bm] yêu em như ngày [Em] đầu
Muốn đậm [Am] sâu cùng với [D] em yêu [G] dài lâu
Anh chưa [C] chấp nhận được những [D] gì đã xảy [Bm] ra giữa chúng [Em] ta
Kết thúc [Am] thật vội vàng [Bm] khiến anh ngỡ [Em] ngàng.
Biết khi nào mới [C] có thể [D] yêu một người đến [G] thế
Biết khi nào mới [C] có thể [D] thương một người nhưng [G] nay đã xa thật [Em] rồi
Anh chấp [Am] nhận thôi người [Bm] vui duyên [Em] mới.
Cướp đi niềm tin [C] bé nhỏ [D] sao lạnh lùng đến [G] thế
Những lời ngọt ngào [C] em nói [D] từng ngày qua tặng [G] cho anh một món [Em] quà
Nhưng đến [Am] cuối cùng em [Bm] vẫn rời [Em] xa.