ĐK: [Am] Ta hãy gẫm suy tình yêu của [C] Chúa!
[E] Tình [Am] Chúa ôi thẳm sâu trời biển bao [G] la.
[Dm6] Ngay lúc khi ta còn là tội nhân
thì [F] Chúa, Chúa đã chết Ngài chết cho [E] ta.
[Am] Nay khi chúng ta được thương giải [C] án
nhờ [G] mmáu Chúa đổ [A7] xuống mở khai nguồn [Dm] ơn.
[F] Đâu tội lỗi rắc gieo khổ [Am] đau lan tràn
ở [E7] đó ân sủng chứa chan vô [Am] vàn
1. Xưa ta bước [G] đi lạc [F] loài từ chốn mịt [E] mờ,
[Dm] không nơi náu [C] thân phiêu [B7] bạt rày đây mai [E] đó.
[Am] Nay do Chúa [Am] thương dẫn [G7] ta về vùng sáng [C] tươi,
[F] làm dân thánh [C] Người, dân Chúa [B7] yêu [E7] hưởng quê trời [Am] cao
2. Xưa ta sống [G] như xa [F] lạ là kẻ nghịch [E] thù,
[Dm] không mơ ước [C] chi hơn [B7] là trần gian vui [E] thú.
[Am] Nay do Chúa [Am] thương kéo [G7] ta làm hòa với [C] Cha,
[F] làm bạn hữu [C] Ngài do Thánh [B7] Linh [E7] sống trong tình [Am] yêu
3. Xưa ta ví [G] như nô [F] lệ phận kiếp đọa [E] đày,
[Dm] đâu mơ ước [C] chi được [B7] ngày tự do trong [E] Chúa.
[Am] Nay do Chúa [Am] thương khấn [G7] ban thần lực tác [C] sinh,
[F] làm con của [C] Người, con dấu [B7] yêu [E7] hưởng gia nghiệp [Am] Cha