ĐK: Lòng [F] mến luôn khoan [Dm] dung,
luôn thứ [Am] tha, luôn hiền Chòa.
Lòng [Gm] mến không ghen [C] tuông,
không dối [Dm] gian nhưng thật [Am] thà.
Lòng [F7] mến không tự [Bb] mãn,
không mừng [Am] vui trước bất [D7] công.
Kính [D7] tin trông [C6] cậy và kiên [D] nhẫn luôn [A7] .
1. Giả như [Am] tôi nói [Bb] được các thứ tiếng [Am] lạ loài [F] người
mà [Gm] tôi không [C7] có lòng [F] mến [F7]
thì [Bb] tôi chỉ [Dm] là thanh [Am] la
vang [Bb] rền chỉ kêu [Gm] to hay chũm [C7] chọe chập [F] cheng.
2. Giả như [Am] tôi có [Bb] được ơn trí [Am] tri nhiệm [F] mầu mà [Gm] tôi
không [C7] có lòng [F] mến [F7]
thì [Bb] tôi vẫn [Dm] là không [Am] không
như dã [Bb] tràng luống [Gm] bao công xe cát [C7] vàng Biển [F] Đông.
3. Giả như [Am] tôi có [Bb] tài khiến núi chuyển [Am] non lạ [F] lùng
mà [Gm] tôi không [C7] có lòng [F] mến [F7]
thì [Bb] đâu ích [Dm] gì cho [Am] tôi
đây có [Bb] ngày phép thiêng [Gm] kia sẽ sớm [C7] muộn tàn [F] phai