1. [C] Bóng Cha, [F] ngóng trông người con [Am] Thứ bao năm đi [Em] hoang đàng
[F] Người vẫn chờ và [C] vẫn đợi, vẫn [Dm] hoài mong yêu thương [G] chẳng vơi.
[C] Thấy con, [F] từ phía xa, chạnh lòng [Am] thương khơi lên bao [Em] nỗi niềm,
[F] chẳng trách phạt nhưng [C] vỗ về,
dẫu đời [Dm] con bao nhiêu, bao [G] nhiêu lầm lỗi.
ĐK:
Chúa [C] ơi, như người [G] Cha trông ngóng con [Am] về,
mây mù [Em] mưa giăng lối não [F] nề,
dẫu [C] cay đắng ê chề, Chúa mừng [F] vui ôm con vui [G] mừng hôn con.
Chúa [C] ơi, con về [G] đây thống hối lỗi [Am] lầm,
con chẳng [Em] xứng như Chúa ước [F] mong,
đi qua [C] những thăng trầm, về cùng [Dm] Chúa sau [G] lỗi lầm [C] xưa.
2. [C] Trái tim [F] ghét ghen, người anh [Am] lớn mang bao nỗi [Em] tức giận,
[F] không chấp nhận em [C] trở về, bất [Dm] bình trong trái tim [G] nhỏ nhen.
[C] Thấy cha, vừa [F] bước ra, người anh [Am] giận dỗi không bước [Em] vào nhà,
[F] coi Cha già như [C] xa lạ,
nhưng người [Dm] Cha thương yêu, ôn [G] tồn khuyên răn.
ĐK:
Chúa [C] ơi, có nhiều [G] khi con ghét ghen [Am] lòng,
như người [Em] anh con chẳng bao [F] dung,
đóng [C] băng chỉ còn tuyết lạnh [F] bao giá rét, khép [G] chặt con tim.
Chúa [C] ơi, Chúa chờ [G] con ở chính trong [Am] nhà,
khi lòng [Em] con coi Chúa xa [F] lạ,
như [C] người anh hoang đàng, dù gần [Dm] Cha nhưng [G] vẫn lìa [C] xa.