Đêm qua tôi [Gm] mơ. mơ về một thời thơ ấu
mơ về một thoáng quê [Cm] xa Êm đềm dưới mái tranh [Gm] nghèo.
Không gian bao la, giữa vườn thưa nhạt nắng
Tóc mẹ gội trắng sương [Cm] chiều. Một bầy trẻ [Gm] nhỏ,
hát đồng dao tung [D] tăng, nô đùa khắp xóm [D] thôn
Đêm qua tôi [Gm] mơ, mơ về đường xưa chung lối,
trăng vàng ngõ vắng canh [Cm] thâu, đôi mình giây phút ban [Dm] đầu.
Rung lên con [Gm] tim, nói gì qua tia [Eb] mắt, e thẹn rồi xuyến xao [Cm] lòng.
Xa nhau độ [Gm] ấy, tím chiều tiễn anh [Dm] đi, lệ ứa hoen [Gm] mi.
Quê [Bb] hương, ai [Dm] đã xa [Gm] rồi, tìm trong kỷ niệm những ngày đã qua.
Quê [D] hương lưu luyến một [Gm] đời, giữa dòng xuôi [Adim] ngược chạnh lòng về [D] đâu ?
Ai [Bb] ơi bưng bát cơm [Dm] đầy, thương cha nhớ mẹ một đời vì [D] con
Quê hương canh cánh trong [Gm] lòng, đi xa thì [D] nhớ mà gần càng [Gm] thương
Cho tôi lang [Gm] thang đi tìm ngày thơ dĩ vãng,
đâu rồi một tối trăng [Cm] sao chúng bạn với những đêm [Gm] hè.
Đông qua xuân [Bb] sang ráng chiều hồng lên ánh [Eb] bếp
tuy nghèo mà ấm tình [Cm] người Sao không về [Gm] đây,
sao chẳng về nơi [D] đây nắm chặt bàn [Gm] tay.