Chúa [C] Thánh giáng sinh nơi
máng chiên [F] cô đơn nghèo [C] nàn,
ngàn [G] vì sao nhìn [G7] vào chốn
Giê [C] sus nằm tăm tối.
Cứu [C] Chúa Jê-sus ôi!
Cớ sao [F] sinh nơi đê [C] hèn?
Từ [Fm] chốn thiên đàng [C] cao
Jê-sus [Dm] xuống trần [G7] vì [C] con.
Những [C] tiếng chiên kêu vang
khiến Vua [F] Jê-sus mỉm [C] cười,
ngoài [G] trời muôn ngàn [G7] lời hát
ca [C] vang mừng Con [C] Thánh.
Cứu [C] Chúa Jê-sus ôi!
Máng rơm [F] khô xưa Ngài [C] nằm,
là [Fm] chính tâm hồn [C] con
cúi xin [Dm] rước Ngài [G7] giờ [C] đây.
Cứu [C] Chúa Jê-sus ôi!
chúng con [F] đang mong chờ [C] Ngài,
mời [G] Ngài vui lòng [G7] vào chính
nơi [C] tâm hồn khao [C] khát.
Cứu [C] Chúa Jê-sus ôi!
Mến yêu [F] con muôn muôn [C] đời,
và [Fm] dắt đưa đường [C] con
đến khi [Dm] bước vào [G7] thiên [C] cung.