Tạ từ hôm [Em] ấy em theo ai rũ bỏ duyên [Bm] mình
Còn lại mình [C] anh ôm cô [D] đơn nhìn theo bóng [G] hình
Kiệu hoa pháo [Em] đỏ đưa chân em về chốn xa [Bm] xôi
Ghì chặt đôi [C] môi, nhìn theo từ [D] xa mà lòng đau [Em] nhói.
Thương em tấm [Em] chiếu ban sơ chưa trải sự [Bm] đời
Đêm đông thân [C] liễu mong [D] manh đâu còn phơi [G] phới
Mai kia duyên [Em] kiếp bên ai lỡ có tan [Bm] tành
Phai hương tàn [C] sắc, thì [D] về với [Em] anh.
Lấy ân [Em] tình anh trao em chôn vào những hoài [Bm] niệm phía sau
Bước qua [C] cầu, chẳng [D] màng anh [G] đâu
Chữ kim [Em] tiền một đời con gái tình duyên làm [Bm] sao giữ lâu
Sát vai [C] rồi hỏi người có [D] như ban [Em] đầu.
Nhánh hoa [Em] dại dù đẹp đến mấy cũng vẫn chỉ [Bm] là cỏ thôi
Sánh sao [C] được đóa [D] hồng xinh [G] tươi
Tiếc cho [Em] người rồi buồn cho anh chuyện mình đáng [Bm] ra sẽ vui
Cớ sao [C] giờ cả hai phải [D] mang buồn [Em] tủi.
RAP:
[Em] Đôi mắt nàng nhìn ta ngơ ngác Giống như [Bm] cánh hoa tàn giờ đây đã xơ xác
Giấc [C] mơ người phai nhạt giữa buổi [D] chiều đông
Thì đâu cần [G] hỏi em bên người khác có được thương nhiều không?
Đường em [Em] về, giờ ai đón ai đưa hay chỉ [D] mình em về, nước mắt ướt đẫm trong mưa
Mối [C] tình vai kề chính em đã [D] chọn lựa rồi ai [Em] thề, sẽ không trở lại đây nữa
Nói [Em] ra thì cũng vì cái tâm hiếu nên em cam [Bm] chịu để được người ta chiều
Chỉ muốn [C] thoát khỏi cảnh đời hẩm [D] hiu không còn nặng [G] trĩu từng ngày do túng thiếu
Anh đã nhìn [Em] thẳng vào đôi mắt đăm chiêu anh vẫn [Bm] hiểu tâm tư em bao điều
Họ chỉ [C] xem người như một tấm [D] chiếu ngày sau khô [Em] héo mang ra để hỏa thiêu.
BRIDGE
Đường dài tăm [Em] tối sương mở lối ai kia còn [Bm] thương em nữa thôi
Em cũng như [C] anh ta đều [D] yêu phải kẻ vong [G] bội
Giờ thì em [Em] đã hiểu tháng năm ấy anh đau và [Bm] lao tâm thế nào
Người về đi [C] em tội gì níu [D] kéo thêm [Em] sầu.