[Cmaj7] Lê bàn chân nặng nề chậm chạp rời khỏi [Am7] nơi đầy ắp bộn bề
Lách [Fmaj7] len giữa phố xa đông người mà trái [G7sus4] tim trống rỗng, lẻ [G7] loi
[Cmaj7] Con đường đã bao lần mà ngày hôm nay [Am7] bỗng đằng đẵng, chông chênh
Kìm lòng cũng [Fmaj7] đã không biết bao nhiêu lần mà giờ cớ [G7sus4] sao nước mắt cứ [G7] rơi
Buồn thì cứ [Cmaj7] khóc, mặc bao ánh mắt thả nỗi buồn [Am7] kia cuốn theo mây trời
Gồng mình suốt [Fmaj7] bao lâu rồi, mình đã vất vả nhiều rồi
Buồn thì cứ [G7sus4] khóc cho vơi hết ấm ức ngày [G7] qua
ngày mai sẽ [Cmaj7] khác, trời quang nắng hát và em xứng [Am7] đáng có được tháng ngày an yên
dù đời đôi lúc hay bất [Fmaj7] ngờ, chẳng như mong chờ
vẫn mong ngoài [G7sus4] đấy thế giới sẽ chở che cho [G7] em và luôn dịu dàng với [Cmaj7] em
[Cmaj7] [Am7] [Am7] [Fmaj7] [Fmaj7] [G7sus4] [G7]
[Cmaj7] hôm nay ra sao, tâm tư như nao sao em lẳng lặng không nói
[Am7] sâu trong tim em, còn điều gì buồn, xin người hãy nói đừng cố
mạnh mẽ ôm [Fmaj7] lấy bao phiền muộn, không muốn thấy em phải buồn, [G7sus4] không muốn nước mắt em lại [G7] tuôn
baby em hãy [Cmaj7] nhớ rằng là nhánh cỏ dại vẫn nở hoa ở nơi gỗ đá
baby em hãy [Am7] cứ mở lòng chớ tuyệt vọng còn nhiều người thương em & lo lắng mà
baby em hãy [Fmaj7] cứ vô tư là em, hãy giữ trên môi của em nụ cười nhưng [G7sus4] nếu muốn thì cứ khóc cho thỏa [G7] lòng
Buồn thì cứ [Cmaj7] khóc, mặc bao ánh mắt thả nỗi buồn [Am7] kia cuốn theo mây trời
Gồng mình suốt [Fmaj7] bao lâu rồi, mình đã vất vả nhiều rồi
Buồn thì cứ [G7sus4] khóc cho vơi hết ấm ức ngày [G7] qua
ngày mai sẽ [Cmaj7] khác, trời quang nắng hát và em xứng [Am7] đáng có được tháng ngày an yên
dù đời đôi lúc hay bất [Fmaj7] ngờ, chẳng như mong chờ
vẫn mong ngoài [G7sus4] đấy thế giới sẽ chở che cho [G7] em và luôn dịu dàng
ngày [Em7] mai, trời lại [Am7] sáng, [Dm7] muôn thanh âm đánh thức [G7] trái tim
ngủ [Em7] quên, sau cơn [Am7] bão, [Dm7] nắng sẽ soi rọi [G7] nơi u tối ~
Buồn thì cứ [Cmaj7] khóc, mặc bao ánh mắt thả nỗi buồn [Am7] kia cuốn theo mây trời
Gồng mình suốt [Fmaj7] bao lâu rồi, mình đã vất vả nhiều rồi
Buồn thì cứ [G7sus4] khóc cho vơi hết ấm ức ngày [G7] qua
ngày mai sẽ [Cmaj7] khác, trời quang nắng hát và em xứng [Am7] đáng có được tháng ngày an yên
dù đời đôi lúc hay bất [Fmaj7] ngờ, chẳng như mong chờ
vẫn mong ngoài [G7sus4] đấy thế giới sẽ chở che cho [G7] em và luôn dịu dàng với [Cmaj7] em