Thuyền Không Bến Đợi

Điệu: Unkown
Tone: [F#m]
Sáng tác:
[C] Cất tiếng hát bên trong cõi [Bm] lòng từ lâu tan nát
[Am] Anh cho rằng [D] mỗi nỗi đau đều [G] từ hôm đó.
Từng có thời [C] gian phải nếm vị [Cm] mặn nước mắt [Bm] muốn qua sai lầm thì [E7] trả giá đắt.
[Am] Anh mong sau tất [Bm] cả mình có thể [Em] quên được người.
Mỗi khi [C] trời trập trùng mưa rơi lại thấy [Bm] nhớ người.
Với tay [Am] ôm trọn giọt vỡ [D] tan, là mưa [G] hay nước mắt?
Thắt tim [C] ôm chuyện buồn năm xưa tưởng đâu chỉ [Bm] vừa mới [E7] đây.
Anh [Am] ước mưa đừng ướt [Bm] đẫm, thảm thương [Em] như lúc này.
Dòng đời [C] trôi, trong khoảng tối yên [Bm] bình
Tình mình chỉ thế [Am] thôi chỉ còn nỗi [D] hoang mang với ngàn [G] hỏi chấm.
Chầm chậm tuôn [C] rơi [Cm] mưa lặng thầm gieo [Bm] nhớ nhung khắp nơi [E7] căn phòng...
[Am] Nơi anh có em [B7] ấm êm.
Anh [C] như con thuyền không bến [Bm] đợi.
Sóng xô anh dạt [Am] bờ, anh ngước mắt [D] lên bầu [G] trời.
Ngỡ như khách không [C] mời [Cm] lỗi do anh đã [Bm] phiền đời [E7] em.
Về [Am] giống như ngày ấy [Bm] thôi tiếng [Em] yêu xin giấu sau bờ môi.
Ver2:
[C] Sao em đến? Đến làm gì rồi [Bm] đi? Sao em vội đi?
Bỏ quên những hoài [Am] nghi lại nơi ấy [D] qua rồi còn thấy [G] đau.
Cố để lại đằng [C] sau chuyện của quá khứ. Bao nhiêu [Bm] lâu mà anh vẫn [E7] cứ tìm.
[Am] Tìm lại người rất [Bm] xinh, thường cười với [Em] anh.
Một đoạn [C] đời yêu đương bên nhau sớm tối. Những môi [Bm] hôn diệu kỳ thuở ấy
Tan theo [Am] mưa ngày thu vụn [D] vỡ rã nát cả [G] hai chúng ta đâu ngờ.
Anh ngây [C] thơ dẫu biết tất cả đã phai mờ [Bm] nhưng vẫn mong chờ [E7] người.
Sợ [Am] rằng chỉ còn mình [Bm] anh muốn trở về [Em] thôi.

Bình luận