Phải [F] chăng trong tâm trí em [Em] sẽ vui khi không có [Am] anh ở cạnh?
Dòng [Dm] tin cuối thật dài hò [D7] hẹn với nhau đã [G7] phai.
Phải [F] chăng anh đang ngỡ em [Em] sẽ luôn bên anh như [Am] lá và cành?
[Dm] Xoay vần năm tháng, [G7] không ai cất lời, [C] đi ngang nhau thật hững hờ.
[F] Có nên dừng lại? [Fm] Chuỗi ngày ta mộng mơ còn người ơ [G] thờ!!!
Vậy thì gạt hết ưu tư buồn [F] khó nói, vậy thì dùng hết tâm tư dù [Em] người từ chối,
chỉ cần ta nhẹ [Dm] hết lòng, ngày mai không còn [Fm] ngóng trông, một người lặng thầm như bấy [G] lâu!
Vụng dại một thoáng yêu thương người [F] đậm sâu, dáng em giờ [Em] như áng mây lặng [Am] trôi.
Anh [Dm] viết ra khóe mắt thì [Fm] cay cay, anh thoát ra khỏi vấn [G] vương này...
Đi về nơi khiến ta tim ta [C] bình yên.