1.Thập tự [Bb] xưa sừng sững cao,
dựng tận [Eb] trên sườn núi xa,
[C] như tiêu [F7] biểu cho muôn sầu khổ sỉ[Bb] nhục.
Lòng tôi yêu thập giá xưa,
nơi Vua [E7] vinh diệu chí cao,
[C] thay nhân [F7] thế hư hoại chết cách đau [Bb] thương.
ĐK: Lòng tôi [F7] say mê bóng dáng thập tự [Gm] xưa.
Vui lòng [Eb] đầu phục tận hiến cả cuộc [Bb] đời.
Lòng ôm ấp mối quyến luyến với thập [Eb] tự
sẽ biến [Bb] nên mão vinh [F7] diệu cho chính [Bb] tôi.
2.Thập tự [Bb] xưa hình xấu xa,
toàn trần [Eb] gian đều mỉa mai,
[C] nhưng thu [F7] hút tôi bằng tình yêu âm [Bb] thầm;
Vì Chiên Con từ Chúa Cha,
rời trời [E7] cao đầy hiển vinh,
[C] mang gian [F7] ác đau buồn ở Gô-gô-[Bb] tha.
3.Thập tự [Bb] xa lạ thuở xưa,
chìm ngập [Eb] trong giòng huyết thiêng,
[C] nhưng tôi [F7] thấy vẻ đẹp tuyệt đối cao [Bb] trọng;
Vì tại trên thập giá xưa,
Jê-sus [E7] yên lặng khổ đau,
[C] đem tha [F7] thứ nguyên lành đến cho chính [Bb] tôi.
4.Từ nay [Bb] trung thành mãi luôn,
phục tại [Eb] chân thập giá xưa,
[C] vui mang [F7] hết bao điều nhục nhã khinh [Bb] bạc.
Ngày tương lai bừng sáng tươi,
Jê-sus [E7] kêu gọi chính tôi,
Chân hoan [F7] sống trong nguồn ánh sáng vinh [Bb] quang.