Hò [Am] ơi đêm nằm cánh võng đong đưa, ngoài đồng lúa chín, nở mùa tốt tươi.
Nhịp [Am] cầu ai nỡ bẻ đôi, để anh thương nhớ hò ơi.
Để [Am] anh thương nhớ mình đi lấy chồng.
Tiếng đàn chiều [D7] nay, ai bắt [Em] dây buồn nghe [Am] não lòng
Ngó nhìn bên [D7] sông, đau xót xa thuyền hoa [Am] rước dâu.
Bậu giờ sang [G] sông, theo người ta bậu bước qua [C] cầu.
Bỏ lại nơi [G] đây anh đau [Em] lòng khóc gọi Mình [Am] Ơi!
Giờ còn gì [D7] đâu, câu thề [Em] xưa ước hẹn [Am] bạc đầu
Người về bên [D7] ai, riêng mình anh lẻ bóng [Am] đơn côi.
Giọt lệ sầu [G] rơi trên dòng sông xưa đã hẹn [C] hò.
Lòng thương con [G] sáo bay xa [Em] bầy lẻ bạn, buồn [Am] hiu.
[Am] Ơi.!.. Câu hát ngày [F] xưa,.. [G] Thương lắm chiều [Am] mưa bên nhà tranh
vách lá tiêu [D7] điều, buổi ban chiều còn ai [C] ngóng trông.
Em đã theo [G] chồng, chuyện tình [Em] yêu như nước [Am] qua cầu.
[Am] Ơi..!.. Câu hát chiều [F] nay,.. [G] thương quá mình [Am] ơi sao đành tâm
bỏ chốn quê [D7] nghèo, đi theo người về nơi [C] xứ xa.
Con cá rô [G] đồng ngược dòng [Em] sông, lẻ loi [Am] một mình.
Để buồn tan [D7] thương, ai đã [Em] quên tình duyên chúng [Am] mình.
Muối mặn gừng [D7] cay xin nhắc ai tình đâu [Am] dể phai.
Chợt buồn miên [G] man nhìn người ta bỏ bến sang [C] thuyền.
Từng đêm gối [G] chiếc ôm trong [Em] lòng nỗi sầu [Am] cô liêu.