Hoàng hôn [G] buông, màn đêm xuống phủ lấy cô [Em] đơn trốn sâu trong lòng.
Và [C] chuyện hai ta quẩn [D] quanh ở trong tâm [G] trí.
Ngày hôm [C] đó, chẳng ai biết trước là [Cadd9] lần cạnh bên cuối [E] cùng.
Mình [Am] nỡ chia xa,
để [D] lại cuộc tình chúng [G] ta.
Chuyện của đôi ta đẹp [C] như mây [D] trời,
thề [Cadd9] chẳng xa [Em] rời.
Bạn [Am] bè thầm mong một ngày may [D] mắn yêu như chúng [G] ta.
Nào ngờ đâu đôi mình [C] cách xa [D] rồi,
chẳng [Cadd9] thể bên nhau nữa [Em] đâu.
Kí [Am] ức trên môi, bỏ [D] mặc kệ thời [G] gian trôi.
DK:
Lời thề chỉ là câu [C] nói hai người vội [D] vàng trao nhau.
Vì [Cadd9] nghĩ sau này chẳng [Em] làm nhau đau.
Vậy mà yêu [Am] dấu kia nay vụt tan,
[D] đau thương tim này mang
Tìm [G] thấy nhau, yêu và xa cách nhau.
Chẳng còn là chuyện hai [C] đứa,
sau nụ cười [D] là chia xa.
Lệ [Cadd9] thấm đẫm trên cuộc [Em] tình đôi ta
Chẳng phải [Am] em cũng chẳng phải anh.
Vậy [D] do đâu mình cách [G] xa?
Bridge:
Là gió kia [C] mang em về [D] đây
Cũng là [Bm] gió đã cuốn em [Em] đi xa anh
Tựa [Am] như là mây
Giờ người chẳng còn chốn [D] đây
DK:
Lời thề chỉ là câu [C] nói hai người vội [D] vàng trao nhau.
Vì [Cadd9] nghĩ sau này chẳng [Em] làm nhau đau.
Vậy mà yêu [Am] dấu kia nay vụt tan,
[D] đau thương tim này mang
Tìm [G] thấy nhau, yêu và xa cách nhau.
Chẳng còn là chuyện hai [C] đứa,
sau nụ cười [D] là chia xa.
Lệ [Cadd9] thấm đẫm trên cuộc [Em] tình đôi ta
Chẳng phải [Am] em cũng chẳng phải anh.
Vậy [D] do đâu mình cách [G] xa?
Chẳng phải [Am] em cũng chẳng phải anh.
Vậy [D] do đâu mình xa [C] cách....