Người thường hỏi [C] anh lỡ mai rời [G/B] xa chắc hai [F/A] ta đều buồn. [C/G]
Anh trả lời [F] em rằng sẽ không rời [C/E] xa, hai chúng ta [Dm7] là bạn tốt [G7] mà…
Thật sự lòng [C] anh chẳng như điều [G/B] anh nói anh [F/A] muốn chúng mình sánh [C/G] đôi.
Đánh đổi lại [F] là chẳng thể [C/E] nào trở lại làm [Dm7] bạn thân như trước [G7] kia…
Điều mơ ước [C] nhất là sẽ được cùng [G/B] em trong tay hồn [F/A] nhiên tựa như cỏ [C/G] cây.
Và hẹn [F] hò trong mưa giống [C/E] hệt bộ phim mà [Dm7] chúng ta từng thích [G7] xem.
Điều đúng đắn [C] nhất là giấu chôn tình [G/B] yêu mới chớm thật [F/A] sâu và đừng vun [C/G] xới.
Dù [F] đau bao lâu cũng [C/E] chỉ xin đổi được [Dm7] cộng một [G7] ngày bên [C] em…
Ver2:
Thật sự lòng [C] anh biết sau này [G/B] phải chia xa nhìn [F/A] em yên bình lướt [C/G] qua.
Chúng ta đành [F] dùng nỗi nhớ [C/E] để gọi tên kỷ [Dm7] niệm ngây thơ thuở [G7] xưa.
Điều mơ ước [C] nhất là sẽ được cùng [G/B] em trong tay hồn [F/A] nhiên tựa như cỏ [C/G] cây.
Và hẹn [F] hò trong mưa giống [C/E] hệt bộ phim mà [Dm7] chúng ta từng thích [G7] xem.
Điều đúng đắn [C] nhất là giấu chôn tình [G/B] yêu mới chớm thật [F/A] sâu và đừng vun [C/G] xới.
Dù [F] đau bao lâu cũng [C/E] chỉ xin đổi được [Dm7] cộng một [G7] ngày bên [C] em…
Đành phải đi [C] thôi! Chốn quen phải [G/B] quên để em [F/A] chẳng bận lòng… [C/G]
Không thể định [F] nghĩa... Cũng khó mà [C/E] buông... Hai chúng [Dm7] ta là gì của [G7] nhau?
Người lại hỏi [C] anh lỡ mai rời [G/B] xa chắc hai [F/A] ta đều buồn. [C/G]
Anh trả lời [F] em rằng sẽ không rời [C/E] xa, hai chúng [Dm7] ta [G7] là bạn [C] tốt…"