Sương

Điệu: Điệu Rhumba
Tone: [D]
Sáng tác:
[D] Một [A] sáng sớm như chưa bao [Bm] giờ
Một [G] ngày lạnh buốt thấu [D] xương
Phản [A] chiếu ướt đẫm trên con [Bm] đường[G] [D]
Chỉ [A] mới hôm qua ta gặp [Bm] lại
[G] bạn từ thuở ấu [D] thơ
Lần [A] nữa không biết đến bao [Bm] giờ[G] [D]
Một [A] thoáng cho ta bỗng nhớ [Bm] về
Một [G] người ở trong bức [D] tranh
Cười [A] nói trong sương mai trong [Bm] lành[G] [D]
Giọt [A] nước khiến ta bỗng trở [Bm] lại
Thả [G] rơi từ trên tán [D] cây
Để ký [A] ức luôn mãi như [Bm] vậy[G] [D]
[D] -[A] -[Bm] -[G] [D]
Ngày [A] ấy nếu ta không bỏ [Bm] lại
Một [G] điều đằng sau lớp [D] sương
[A] đấy trôi đi trong vô [Bm] thường[G] [D]
Giọt [A] nước khiến ta bỗng trở [Bm] lại
Thả [G] rơi từ trên tán [D] cây
Để [A] ký ức luôn mãi như [Bm] vậy[G] [D]
[D] -[A] -[Bm] -[G] [D]
Rồi [A] thấy ló lên ông mặt [Bm] trời
Chầm [G] chậm đằng sau lớp [D] sương
Phản [A] chiếu ướt đẫm trên con [Bm] đường[G] [D]
Để [A] thấy tương lai ta quay [Bm] lại
Trở [G] thành người trong tấm [D] gương
Phản [A] chiếu ướt đẫm trên con [Bm] đường[G] [D]

Bình luận