1. Nhìn lên thập [Am] giá Con [E7] Chúa đã chịu đóng [Am] đinh. [A7]
Chiều trên đồi [Dm] vắng mây gió [G7]
nghe như lặng [C] thinh. [E7] Ngài đã chịu [Am] chết
hiến thân máu [Dm] đào vì yêu nhân thế [G]
Chúa mang u [C] sầu toàn thân tan [F] nát [E7] chịu nhiều đớn [Am] đau.
ĐK: Nhìn lên thấp giá Chúa chết hôm [A7] nào làm lòng con nhói [Dm] đau.
Tình yêu thương [G] ấy ôi quá cao [G7] sâu mà Ngài đã hiến [C] trao. [A]
Còn gì cao [A7] quý sánh với ân tình [Dm] Chúa trao ban mạng [E] sống.
Tình yêu sáng [E7] ngời ngàn năm ghi dấu ôi chứng tích yêu [Am] thương.
2. Nhìn Con chịu [Am] chết Mẹ [E7] thấy trong lòng tái [Am] tê. [A7]
Sầu vương đã [Dm] chín Mẹ [G7] đã
ướt hoen bờ [C] mi. [E7] Mẹ luôn nhịn [Am] bước
với Con trên [Dm] đường hành trình cứu [G] rỗi
vẫn luôn có [C] Mẹ cùng Con dâng [F] hiến [E7] bằng cả trái [Am] tim.
3. Vì con tội lỗi [Am] nên [E7] Chúa gánh chịu đớn [Am] đau. [A7]
Tình yêu của [Dm] Chúa mở [G7] lối
Cho con đời [C] sau. [E7] Nào ai hiểu [Am] thấu
dấu đinh năm [Dm] nào tình yêu cao [G] quý
mãi luôn nhiệm [C] mầu ngàn năm ghi [F] dấu [E7] tình Ngài hiến [Am] trao.
4. Lòng con tự [Am] hối xa [E7] lánh bao tội lỗi [Am] xưa. [A7]
Về bên lòng [Dm] Chúa xin [G7] Chúa
xóa hết tội [C] nhơ. [E7] Vì con bội [Am] ước
sống trong ơ [Dm] hờ quỳ bên chân [G] Chúa
chí nhân vô [C] bờ hằng luôn thương [F] xót [E7] phận hèn nhuốc [Am] nhơ.