Em trầm [F] tư qua ô cửa kính , có giọt [G] nắng nào lướt qua
Những hạt [Am] mưa còn mới đọng lại mặt trời sau mây mới bước ra
Có đôi chim [F] trời , bình yên rồi nghiêng mình bay [G] khỏi chỗ nương thân
Có lá [C] vàng nào chưa chịu rời , còn điều gì mày vướng bận ?
Có lẽ hôm [F] nay em buồn , khi chưa bao [G] giờ thấy em cột tóc
Anh muốn hỏi [Am] han , hay cùng đối thoại , để an ủi em dù chỉ một lúc
Hoặc có [F] thể nói tiếng " Chào em " , nhưng chẳng [G] nói được từng ấy lời
Đơn phương [C] em ngỡ hôm qua thôi mà cả thanh xuân cùng em ở đấy rồi
Cũng đã quá [F] lâu , kể từ ngày tình bạn chớm [G] nở bị đoạn tuyệt
Lời yêu có [Am] lẽ đừng nên nói ra , anh còn chưa kịp nói tạm biệt
Và có 1 [F] ngày , tự hỏi khi nhìn lên một [G] bầu trời xanh trong
Đơn phương em [C] đã lâu như vậy , có phút giây nào nhớ anh không ?
Còn anh chẳng [F] rời , những thanh âm mà anh thuộc [G] rồi chắc đi cùng anh đến hết cuộc [Am] đời
có nụ cười em trong tiềm thức làm những suy tư trong anh mọc [F] chồi
Và em ơi , [G] vài giây trôi , là thời [C] gian khi ta chạm mắt nhưng những giai âm là cả một thời nhớ nhung 1 người
Ngày [F] tháng rổi sẽ xoá hết đi những nghĩ [G] suy miên man mà [Am] ta đã có
Dẫu ta còn [F] giữ lấy những tiếng nói trong con [G] tim về một người vẫn [Am] xa vời
Để rồi [F] biến tan biến tan [G] giấc mộng xưa giờ [Am] xa quá , không còn
Và từng [F] tháng năm cứ trôi [G] về [Am] nơi đơn phương riêng ta cuộc [F] tình [G] [Am] [Am]
bao lời [F] thương giờ đã muộn màng , đến khi gặp [G] nhau còn chưa kịp nói
trò [Am] chuyện được vài ba câu rồi cũng buông lời “hẹn anh dịp tới “
Anh đã [F] trải (qua bao nhiêu) biến cố sao vẫn gục [G] ngã trên đường tình em
rồi tư [C] mình ôm nỗi sầu bi chìm vào sâu Giấc mộng nghìn đêm
Cứ [F] mãi chắt chiu muộn phiền, rồi tự trách [G] mình tại sao lại đánh mất
Dù cố [Am] quên nhưng lại càng không thể vì hình bóng người In sâu tận ánh mắt
khi anh quay [F] về góc phố xưa tìm lại 1 [G] chút ngây ngô thường ngày
mọi [C] thứ vẫn còn vẹn nguyên , tiếc chẳng còn em trên con đường này
và.. [F] Giữa khoảng trời bình yên , nghe tiếng xao [G] xuyến của cỏ cây
[Am] lòng cảm thấy chợt buồn khi thấy tấm hình giữa sổ tay
Rồi vội bước [F] qua nơi thị trấn nhỏ , bỗng thấy long [G] lanh trên ở đôi mắt sầu
Vì [C] chẳng có cách nào khác , để em về lại nơi chưa bắt đầu
Là bao sắc [F] màu của một chuyện tình nguyện giữ trong [G] lòng này khắc sâu
Chỉ [Am] mong khi ta gặp lại có thể vẫn Nhìn vào mắt nhau
Chắc [F] đâu còn đợi có những cuộc gọi và [G] nghe anh hát vào lúc nửa đêm
[C] không phải anh mà là ai khác giờ đã là hạnh phúc của em ..!
Ngày [F] tháng rổi sẽ xoá hết đi những nghĩ [G] suy miên man mà [Am] ta đã có
Dẫu ta còn [F] giữ lấy những tiếng nói trong con [G] tim về một người vẫn [Am] xa vời
Để rồi [F] biến tan biến tan [G] giấc mộng xưa giờ [Am] xa quá , không còn
Và từng [F] tháng năm cứ trôi [G] về [Am] nơi đơn phương riêng ta cuộc [F] tình
Còn điều gì em chưa [G] nói ra phải [Am] không
Tình [F] này anh giữ [G] riêng còn [C] đó
Phải [F] chẳng yêu sẽ [G] mang dở [Am] dang
Để rồi [F] nghe thấy tiếng [G] ai vỡ [C] tan