Vì một [Am] ngày xa xưa thủa đất [E7] trời hoang [Am] sơ,
Ngài tạo [F] tác con nên giống [C] Ngài.
Vì ơn [Am] Ngài bao la vượt mấy [E7] ngàn trời [Am] xa,
phàm nhân [F] hỡi hát lên chúc [C] mừng.
[Dm] Ôi tro bụi làm [E] người mà Chúa [E7] quá thương [Am] yêu.
Chúa ơi [Am] con không [F] biết nói [Am] gì,
con không biết lấy [E7] gì mà tạ [Am] ơn.
Để tạ [Am] ơn là những [G] giọt nước mắt tuôn [C] rơi
lúc [E7] con một [E7] mình với [Am] Ngài.
Là trái [G] tim là tình [Am] yêu
là cuộc [E7] sống này con [E7] dâng tặng [Am] Ngài.
Là trái [G] tim là tình [Am] yêu
là cuộc [E7] sống này con .......[E7] dâng .........tặng [Am] Ngài.