1. [Am] Chiều tàn [E] thu sao nghe lòng lạnh [Am] giá.
Có phải mùa [E7] đông đã trở [Am] về.
Nhớ làm [Dm] sao chiều buồn khi tắt [Am] nắng.
Phố lên [E7] đèn thánh thót bản tình [Am] ca.
Gió lạnh [G] về gieo rắc khoảng trời [C] xa.
Nghe trong [Am] gió thiết tha lời tình [Am] tự.
Men rượu [Am] đắng đong đầy tình đông [E] vắng.
Tóc mây [E7] ngàn bối rối giữa trời [Am] đông.
Chorus :
Để rồi từ [Am] đó tình đông [A7] buồn giá [Dm] lạnh,
Nắng hanh [G] vàng không đủ ấm tình [C] ta.
Hương tóc [Am] dại sao nồng nàn ngây [E7] ngất,
Nhớ nhung [E7] hoài mái tóc xõa bờ [Am] vai.
2. [Am] tàn Thu mưа buồn rơi lất phất.
Có phải mùa [E7] Đông đã trở [Am] về.
Thương yêu [Am] quá cả trời xưa áo [F] trắng.
Tóc mây [E7] hồng sao còn mãi vấn [Am] vương.
Gió hát về [G] man mác giữa trời [C] Đông,
Ánh mắt [A7] buồn long lanh dòng lệ [D] nhỏ.
Trông bỗng [Am] chốc thấy mình sao trống [F] vắng,
Cuộc tình [E7] nào một thoáng đã xa [Am] bay.