1. [Em] Nhìn cành hoa phất phơ rơi nhẹ [C] rơi
[Em] Từng nhành hoa cuốn [D] theo mây về [G] trời
[Am] Còn riêng ta ngắm hoa lệ [D] rơi
[Bm] Bao tương tư lỡ trao ai [Em] rồi
2. [Em] Hỏi rằng hoa gió đưa bay về [C] đâu
[Em] Mà vì sao cánh [D] hoa không trả [G] lời
[Am] Để mình tôi ngấn ngơ nhìn [D] theo
[Bm] Cả một trời yêu thương vỡ [Em] rồi
ĐK: [Em] Cách ngàn vạn non sông đất [Am] trời
[D] Nhắn gửi người nơi xa liệu êm [G] ấm [B7]
[Em] Lệ hoa rơi chứa chan giữa mây [Am] ngàn
[D] Nay ta đa đoan đầy ai [Bsus4] oán [B7]
[Em] Ngắm ngạn vạn hoá rơi giữa đất [Am] trời
[D] Hoa lìa cành hoa rơi rồi hoa [G] héo [B7]
[Em] Mà yêu thương bấy lâu chẳng phai [Am] mờ
[D] Mang trong tim nỗi [Bm] đau đến suốt [Em] đời