1. Em là [Am] trăng hay tôi là [Dm] trăng?
Giữa [F] đêm huyền diệu, giữa mây [C] ngàn.
Thơ [Am] thẩn một vầng trăng vời [Em7] vợi.
Chợt nhận [G] ra mình chẳng lẻ [Am] loi.
2. Em là [G] trăng hay tôi là [F] trăng?
Soi [A7] mình nghiêng bóng, sóng lung [Dm] linh.
Một vầng trăng [Am] sáng trên biển [Em] cả.
Là [E7] em, là tôi, cả bóng [Am] hình.
Chorus :
[Am] Em đã thấy [C] đời sao toàn điều mầu [Dm] nhiệm.
Khi ngoài [G] kia bao sóng gió bộn [C] bề.
[Dm] Khi tâm an yên thì dẫu đời là dâu [G] bể.
Cũng quay [E7] về tìm một chút hồn [Am] nhiên.
Trăng sẽ [Am] lặn, như đời [A7] người rồi cũng [Dm] tận.
Mặt trời [G] lên treo lơ lững ngọn cây [C] xanh.
Đời cứ [C] thế, ta quay về hóa [Am] kiếp.
Ngước nhìn [Dm] lên đã [E7] thấy vạn trăm [Am] năm.
[Am] Xin trả em [C] về với ngày xanh nắng [C] nhạt.
Xin trả em [Am] về với ánh sáng trăng [C] thanh.
Trå em [Am] về với bình minh lên rực [C] rỡ.
Và hoàng [E7] hôn nhạt nắng, áng mây [Am] hồng.
3. Em là [G] trăng, hay tôi là [Am] trăng ?
Đêm [A7] sáng vén mây ta ngước [Dm] nhìn.
Trăm [Dm] năm một cõi đời như [G] mộng.
Xoay [E7] lưng, thanh thản nhìn mây [Am] bay.