PHIÊN KHÚC SẦU

Điệu: Unkown
Tone: [Gm]
Sáng tác:
1. Trăng [G] ngủ trên đồi [G] mơ.
Chuông [Em] chùa rơi lặng [Em] lẽ.
[Em] Em rũ áo đi [Bm7] về.
Bên [B7] kia đời viễn [Em] mộng.
Phấn [E7] hương xưa còn [Am] đọng.
Gió [D7] sương thầm chao [G] nghiêng.
Ngược [Am] xuôi qua trăm [C] miền.
Nhịp [D7] đời buông tơ [G] rối.
Anh [C] ôm đàn đứng [G] đợi.
Tiếng [G] vạc vọng trong [D] đêm.
Đêm [B7] sâu hơn vực [Em] thẳm.
Đường hoang [B7] vu lối [Em] về.
Chorus :
Kiếp [Em] nào đã yêu [Em] nhau.
Mà kiếp [D] này lẻ [G] bạn.
[E7] Cung nguyệt cầm đā [Am] cạn.
Đàn [Em] buông phím dở [B7] dang.
[Em] Nhạc không là âm [Em] thanh.
[D7] Mà lặng thinh xao [G] động.
[E7] Lời không là tiếng [Am] vọng.
[B7] là những vô [Em] ngôn.
Tan [A] thành sầu phiên [B7] khúc.
Giọt [B7] đắng chảy trong [E] hồn.
2. Qua [G] mấy nẻo sơn [G] khê.
Chút men [Am] đời chưa [Em] cạn.
Máu trong [Am] tim còn [Em] tràn.
Hương [Bm7] tình còn nồng [Em] say.
Dặm [E7] dài đường phiêu [Am] bạt.
Đường [Am] hoang vu lối [G] về.
Hạt [B] sương nào bay [B7] qua.
Một [C] cõi người ngắn [F#dim7] ngủi.
Hóa [E7] thân thành hạt [Am] bụi.
Giữa [D7] đất trời mênh [G] mông.
Chuông [Em] chùa buông trong [Am] gió.
Trăng [B7] tàn đêm mù [Em] khơi.

Bình luận