[G] Người thầy thuốc thân thương vẫn đi về làng [Em] nhỏ.
[Em] Trên đường quê trăng [G] tỏ, soi [E7] bóng đường anh [Am] đi.
[G] Không phép lạ diệu [Am] kỳ, chỉ [D] với lòng nhân [G] ái.
[E7] Người lương y không [Am] ngại những nẻo [D7] đường chông [G] gai.
[Bm] Đêm từng đêm miệt [C] mài [D7] trên từng trang sách [G] nhỏ.
Bao tháng [E7] ngày vất [Am] vả, vất [D7] vả vì bệnh [G] nhân.
(Điệu Valse)
Bệnh [G] nhân khỏi bệnh [Am] phong.
Tình [D7] yêu thêm mặn [G] nồng.
Tuổi [Em] hồng lên tiếng [G] hát.
Cuộc [G] đời tràn niềm [D7] vui.
Bệnh [G] nhân khỏi bệnh [G] phong.
Lòng [E7] vui bao tình [Am] nồng.
Tuổi [Em] hồng lên tiếng [G] hát.
Đời [D7] đong đầy yêu [G] thương.
(Điệu Slowrock)
[Bm] Nơi làng cũ tôi [Em] qua.
[Am] Chiều trên con đường [G] mòn.
[G] Tình cờ gặp lại [G] em,
[G7] Người bệnh phong năm [C] ấy.
[E7] Đôi mắt em mơ [Am] màng,
Nhớ [D7] lại những tháng [G] năm.
[Am] Bao khổ đau trong [G] lòng.
Cuộc [D7] đời bao vết [G] thương.
[B7] Bao ngày tháng thương [Em] đau.
[Am] Đời lênh đênh biển [G] sầu.
[G] Tình đời buồn sâu [G] lắng.
[G7] Và nhờ người thầy [C] thuốc.
[E7] Giúp em tìm lại [Am] đời.
Nhớ [D7] lại những tháng [G] năm.
[Am] Qua rồi bao nỗi [G] buồn.
Tình [B7] đời thêm ngát [Em] hương.
Em [Bm] về trong nắng nhạt [Em] chiều.
Lòng tôi xao [A] xuyến đời người lương [D] y.
Tháng [D7] ngày mưa gió dặm [G] đường.
Nhưng người áo [D7] trắng vẫn đời vì bệnh [G] nhân.
Đọc thơ :
(Người thầy thuốc chống phong vẫn đi về làng nhỏ.
Trên đường quê trăng tỏ, soi bóng người lương y.
Người thầy thuốc chống phong, một đời vì bệnh nhân.
Với tình thương cao cả, trọn cuộc đời hiến dâng).
(Điệu Valse)
Bệnh [G] nhân khỏi bệnh [Am] phong,
Tình [D7] yêu đang trở [G] lại.
Cuộc [Em] đời lên tiếng [G] hát,
Hạnh [G] phúc nở ngàn [D7] hoa.
Dòng [G] thời gian nhẹ [C] lướt,
Người [G] thầy thuốc vẫn [Am] đi.
Trên quê hương yêu [D7] dấu,
Gieo tình thương muôn [G] nơi.
(Điệu Slowrock)
[G] Người thầy thuốc thân [Em] thương, vẫn đi về làng [C] nhỏ.
Trên đường quê trăng [Bm] tỏ, soi [D7] bóng người lương [G] y.