[A] Em bỏ anh đi bỏ phố [F#m] đá buồn hiu một [A] mình.
[Bm] Em bỏ con [E7] dốc mưa một chiều chúng mình quên [A] nhau.
[Bm] Em bỏ hàng cây buồn lặng [A] lẽ chơi vơi đứng [A] đó.
[Bm] Ôi kỷ niệm [D] xưa ! giờ theo áng mây bay về [E7] đâu ?
[A] Em giờ nơi nao, để Phố [F#m] Đá chờ trông em [A] về.
[Bm] Em giờ quên [E7] hết bao tháng ngày chúng mình bên [A] nhau.
[Bm] Nghe trời vào thu buồn ngơ [A] ngác bóng chiều phai [A] úa.
[Bm] Ôi đẹp làm [D] sao ! mình cùng [E7] nhau ngắm bình minh [A] lên.
[A] Anh vẫn đứng chờ trông em [Bm] về.
[E7] Từng chiều mưa hiu [A] hắt.
[A] Nghe thánh thót giọt mưa rơi [Bm] đều,
[A] Giờ tình chưa ngủ [E7] yên.
[A] Trăng vẫn mãi là nguồn thơ cho [Bm] đời,
[E7] Giờ sao em xa [A] vắng.
[A] Anh sẽ hái một bông hoa [Bm] hồng.
[E7] Đợi chờ em ghé [A] thăm.