(Verse 1)
[G] Nào tỉnh dậy đi, bình minh đã [D] tới
Bầu trời màu xanh, màu sương nắng [Em7] mới
Tạm bỏ lại những giọt nước mắt [C] ướt mi đêm qua
Suốt bao đêm qua, em [G] à
Tỉnh dậy mau, kẻo đêm lại [D] tới
Tỉnh dậy mau, kẻo lại một [Em7] mình
Tại vì sao em luôn cứ [C] phải ngược đãi bản thân
Dù hôm nay thôi xin [G] em
Hãy thử một lần, đối tốt với [D] em
Hãy tìm một người xứng đáng với [Em7] em
Đừng tự dày vò, ôm lấy nỗi [C] đau
Em xứng đáng với điều đẹp [G] hơn
(Verse 2)
[G] Xung quanh em, còn những người [D] khác
Tỉnh dậy mau, đừng có lười [Em7] nhác
Đừng lãng phí tình yêu, không [C] đáng cho anh ta
Không đáng cho anh ta đâu [G] mà
Còn người thân, người thương của [D] em
Còn người luôn lắng lo cho [Em7] em
Vậy thì sao em luôn cứ [C] phải ngược đãi bản thân
Dù hôm nay thôi xin [G] em
Hãy thử một lần, đối tốt với [D] em
Hãy tìm một người xứng đáng với [Em7] em
Đừng tự dày vò, ôm lấy nỗi [C] đau
Em xứng đáng với điều đẹp [G] hơn
Hãy thử một lần, một lần, một [D] lần
Hãy thử một lần, một lần, một [Em7] lần
Hãy thử một lần, một lần, một [C] lần
Hãy thử một lần, đối tốt với [G] em
[D] [Em7] [C] [G]