Lưu [Cmaj7] truyền
Tình yêu là nơi bình yên cất giữ [D] ưu phiền
Là nơi toàn tâm đổi lấy sự du [Em] nhiên
Là nơi tự do để mộng mơ suy [Bm7] diễn
Từng giọt mưa rơi dàn [Cmaj7] kín mặt hồ, phố mập mờ
Vọng lại trong tim bằng [D] tiếng nhạc chờ, cố hàng giờ
Dòng tâm tư bỏ [Em] lỡ tiện nhờ, gió chuyện trò
Thằng khờ và giấc [Bm7] mơ
Tại vì em vô tình [Cmaj7] xuất hiện cùng, phút thẹn thùng, mắt tiện dùng, chút ngập ngừng
Giữa tháng ngày cô [D] đơn, thì thường lỡ vướng những tơ vương
Hàng giờ trong đêm cùng, [Em] số điện thoại, vẫn tồn tại, chỉ nhận lại
Từng tiếng im lặng [Bm7] đáng thương
Thằng khờ và nỗi [Cmaj7] nhớ
Thằng khờ ôm giấc [D] mơ
Hàng giờ vẫn đối [Em] phó, với từng muộn phiền ở con tim
Thằng khờ ôm giấc [Bm7] mơ, vì chẳng bao giờ em nhìn đến
Màn đêm hàn [Cmaj7] huyên, phai sắc màu, chẳng tới [D] đâu
Ngay bắt đầu là [Bm7] anh tự ôm nỗi [Em] đau
Đôi mắt buồn, ngàn sát [Bm7] thương
Từ những câu chuyện chôn giấu
Từng giọt mưa rơi dàn [Cmaj7] kín mặt hồ, phố mập mờ
Vọng lại trong tim bằng [D] tiếng nhạc chờ, cố hàng giờ
Dòng tâm tư bỏ [Em] lỡ tiện nhờ, gió chuyện trò
Thằng khờ và giấc [Bm7] mơ
Tại vì em vô tình [Cmaj7] xuất hiện cùng, phút thẹn thùng, mắt tiện dùng, chút ngập ngừng
Giữa tháng ngày cô [D] đơn, thì thường lỡ vướng những tơ vương
Hàng giờ trong đêm cùng, [Em] số điện thoại, vẫn tồn tại, chỉ nhận lại
Từng tiếng im lặng [Bm7] đáng thương
Thằng khờ và nỗi [Cmaj7] nhớ
Thằng khờ ôm giấc [D] mơ
Hàng giờ vẫn đối [Em] phó, với từng muộn phiền ở con tim
Thằng khờ ôm giấc [Bm7] mơ, vì chẳng bao giờ em nhìn đến
Màn đêm hàn [Cmaj7] huyên