[Am] Chỉ cần em vui là anh cũng [Em] thấy đủ rồi
[F] Những nỗi cô [G] đơn anh có [C] thể chịu nổi
[Am] Người cầm tay ai mà sao đôi [Em] mắt sáng ngời
Quên mất anh [Dm] rồi bởi em [Em] tìm được người xứng [Am] đôi.
Người [F] ấy mang đến cho em muôn [G] vàn yêu thương
Còn [Em] anh chỉ khiến em thêm chán [Am] chường vô hướng
Người [F] muốn hạnh phúc vô tư chẳng [G] cần lo toan
Anh chẳng [Em] thể cho em cuộc sống trong hào [Am] nhoáng.
Nếu không phải đàn [Am] ông anh đã khóc biết bao nhiêu [Em] lần
Nụ cười trên [Dm] môi nhưng trong [G] tim ngàn cơn đau [C] nhói
Mạnh mẽ thế [Am] thôi nhưng lòng anh rất đau hỡi [Em] người
Vi người mình [Dm] thương giờ chung [Em] bước với ai [Am] rồi.
Nén cơn đau vào [Am] tim anh lặng nghe nỗi đau thầm [Em] thì
Người đã không [Dm] yêu mong chờ [G] chi thêm nhiều hoang [C] phí
Ngược lối yêu [Am] thương anh và em khác hướng chung [Em] đường
Người về chung [Dm] đôi còn anh [Em] bước đi với đơn [Am] côi.