[Am] Đến bây giờ anh vẫn trách bản [Bm] thân anh
[Am] Không biết dành thời [D] gian để tim em [G] lạnh
[C] Chỉ lo sợ cuộc sống sẽ chẳng an [Bm] lành
Mà [Am] quên tình yêu [Bm] đã đến lúc mỏng [Em] manh.
Rồi người [Am] đó xuất hiện thay [Bm] đổi mọi [Em] chuyện
Dù [Am] biết mà [D] anh chẳng dám đối [G] diện
Lùi [Am] bước một lần đổi [Bm] lấy em được hạnh [Em] phúc trăm [Am] lần
Dù [F#m] sẽ đớn đau bản [B7] thân.
ĐK:
là anh tìm [C] thấy và đến [D] trước nắm lấy yêu [Bm] thương duyên trời đã [Em] ban
Nhưng để [Am] em chờ lâu niềm tin [D] đối với anh không [G] như lúc đầu
Là anh [C] sai là anh [D] sai ở bên [Bm] anh lận đận tương [Em] lai
Anh [Am] quên rằng chẳng [F#m] ai chờ mãi được [B7] ai.
Và người đến [C] trước giờ lại [D] đứng sau lưng trách [Bm] than duyên trời đã [Em] tan
Cuộc sống [Am] và tình yêu luôn [D] khiến anh phải lựa [G] chọn
Ở cuối con [C] đường phía [D] trước sẽ có [Bm] người cùng em [Em] bước
Hoa không [Am] nắng nên tàn yêu không [Bm] gắng thôi đành lìa [Em] tan.