1. Biết nói gì đây khi tim cạn [Am] lời.
Tiếc nuối tình [C] phai trong mưa nhạt [Dm] nhòa.
Ai [Am] ngồi ôm cánh sầu [G] bi,
thương [C] tình theo lá lênh [F] đênh,
tả [E] tơi chìm trong sương [E7] gió.
2. Nước mắt này trôi mang theo tình [Am] sầu.
Cuốn hết niềm [C] đau bao đêm vật [Dm] vờ.
Thương [Am] người say mối tình [G] xưa,
thương [C] mình vương vấn u [F] mê,
cùng [E] ai sống lời dối [Am] gian.
ĐK: Lời [A] hứa đêm tình ái sao thiết [Dm] tha.
Lời [F] nói theo làn gió khuất [C] xa.
Ngày [F] qua tim thêm xót [G] xa,
cơn đau đắng [E] cay tìm nơi nương [Am] náu. [A7]
Tình [A7] hỡi sao tình đến trong ngất [Dm] ngây.
Người [F] hỡi sao người đến trong phút [C] giây.
Tình [F] xa lê thê chốn [G] đây, say ly đắng [E] môi
cơn đau tiếc nuối thêm sầu giăng [Am] mi.
3. Nhớ đến người xưa tim vui bồi [Am] hồi.
Nhớ đến người [C] xưa môi quen tình [Dm] nồng.
Bên [Am] người lòng ấm bình [G] yên,
trong [C] người hồn biết yêu [F] thương,
tình yêu [E] hỡi muôn đời bên [Am] tôi.