Thật ra anh đâu [Cmaj7] vui mấy, khi ấy [E7] em đâu biết trong ta ai là [Am7] người sai, nên mãi
[Gm7] buồn em vô [C7] cớ đến bây [Fmaj7] giờ, thì mới biết nhưng [Em7] chẳng thể hối tiếc em [Dm7] à...
anh ngốc thế [G7] mà
Dù rằng cho em đã [Cmaj7] cố giữ, anh cứ [E7] chẳng muốn lắng nghe tâm tư mà [Am7] em kể, anh để
[G7] mặc cho em [C7] khóc anh vô [Fmaj7] tình đừng trách nhé ai ai [Em7] rồi cũng sẽ lớn, hơn [Dm7] mà
chỉ là [G7] em chẳng thấy đâu (yeh [Cmaj7] e)