[C] Người đàn ông ngồi sau ô kính, đôi mắt mơ [Am] màng, anh [F] muốn làm thơ [G]
[C] Chuyện về những thiệt hơn đang có về những ngôi [Am] nhà, [G] những bờ vai [C] thon đã qua.
[C] Rồi hằn sâu vào đôi mắt [F] ấy, không ai [Dm] thấy được những đêm sương,
[Em] Không ai nhớ mọi [Am] thứ đã qua. [Dm] Anh [G] luôn là [C] người dẫn đường.
Rồi hằn sâu vào tâm trí [F] ấy, một [Dm] chút mong manh vụt [Em] qua.
[Am] Có tiếng khóc đâu đây đằng xa, đứa [Dm] trẻ [G] cần được vỗ [C] về.
[C] Người đàn ông nằm mơ bên sông, lạc giữa cánh [Am] đồng mùa [F] thiếu nữ trổ [G] bông.
[C] Đàn cừu con tự tại thong dong, chỉ có gã trai [Am] khờ [F] cứ thấy mênh [G] mông.
[C] Đi về đâu vì ngày đã [F] tắt, có chút nắng nơi [Dm] cuối chân mây.
[Em] Ai dắt anh qua [Am] những đêm say , [Dm] anh đang cảm [G] thấy nhớ [C] nhà.
[C] Gã trai khờ còn đứng [F] đấy, đàn cừu giờ xa [Dm] tít chân mây.
[Em] Có tiếng khóc đâu [Am] đây rặng cây đêm [Dm] nay anh [G] sẽ trở [C] về.