Chuyến Đi Vạn Hành

Điệu: Điệu Ballad
Tone: [G]
Tone gốc A: Capo 2
Ngày [G] ấy, con nghe giọng [C] ai gọi con giữa [D7] lúc con ngủ [G] vùi.
[Em] Con giật mình thức [C] giấc, nhìn quanh ngỡ [Bm] ngàng đêm thanh [Em] vắng.
[G] Chúa cạnh bên âu [C] yếm, và mời con [D7] hãy bước theo [G] Ngài[B7] .
[Em] Nào hành lý con [Bm] chỉ là đôi tay [C] trắng và chỉ [Cm] có cây đàn [G] cũ dấu [D] yêu.
[Em] Ngài bảo con cứ [D] an tâm! Con hãy [G] đi cho dẫu [Cm] đêm chưa [G] qua[D7] .
Đường [G] phố khuya ánh đèn [C] soi, mình con chậm [D7] bước đi cùng [G] Ngài.
[Em] Phía trời xa bổng [C] lóe một tia sáng [Bm] hồng trong sương [Em] sớm.
[G] không một lời từ [C] giã, Ngài đã mất [D7] hút cuối con [G] đường[B7] .
Từ [G] đó con đã nhìn[C] ra, đời là một [D7] chuyến đi vạn [G] hành.
[Em] Con miệt mài đi [C] mãi tựa người hát [Bm] dạo đường lữ [Em] thứ.
Điệp [G] khúc tình yêu diễm [C] phúc, nguyện lòng sẽ [D7] hát chúc khen [G] Ngài.[B7]
[Em] Chỉ một thoáng con [Bm] chần chừ, con đã [C] thấy kìa bình [Cm] minh lên rực [G] rỡ nắng [D] vui.
[Em] Chạnh lòng con bỗng [D] rưng rưng! Con thốt [G] lên câu tán [Cm] dương tri [G] ân[D7] .

Bình luận