1. Có bao [D] giờ em biết [A] được mùa thu đã [A7] về?
nơi cuối chân [Bm] trời, xa biết bao [A7] đời, hỏi em còn [D] nhớ?
Thu xưa chiều [G] vắng, mong manh tơ vàng[A7] ta nghe gió lên.
Có bao [G] giờ em biết [A] được muà thu [F#m] tới? vương vấn cho [A] người câu hát bên trời.
Chuyện xưa lỡ làng [D] rồi.
2. Có bao [D] giờ em biết [A] được mùa thu đến[A7] rồi?
phương đó xa [Bm] vời, năm tháng chôn [A7] vùi chuyện xưa ngày [D] cũ?
Bâng khuâng chiều [G] xuống, thu khơi bao [A7] niềm suy tư vấn vương.
Gió thu [G] nào nghe hết chuyện tình đôi [F#m] lứa?
Yêu mãi bên [A] người, gắn bó không rơi, tình yêu sẽ rạng [D] ngời.
ĐK: Giờ ngồi một [G] mình, xem mây thu [F#m] bay, lá thu [A] vàng.
Nghe như đâu [Em] đây hương thu xưa [C] bay,
người đâu, cố [A] nhân? Một mối tình [Em] cũ,
ngàn năm còn [A] yêu, mãi mong [D] chờ.
Bridge:
Có bao [G] giờ em biết [A7] rằng mùa thu [A] tới?
Thu nhắn cho [A] người yêu mến bao đời, tình như lá thu [D] rơi.