[C] Thu đã qua, [F] anh ở lại [Dm] cố quên đi [G] nhưng lòng càng [C] nhớ thêm.
[C] Ta đã từng, [F] mơ rất nhiều [A7] nếu em [Dm] còn tìm anh [G] trong giấc [C] mơ.
Lần chia [Dm] ly trong đêm vội [G] vã, anh [Em] vẫn chưa quen được [Am] với
Nỗi đau hàng [Dm] trăm cây kim đâm [G] nát con tim [C] anh.
Ngày em [Dm] đi cơn mưa tầm [G] tã, sao [Em] anh quên được [Am] hết
Lời em bóng [Dm] gió cuộn lên như [G] bão dông?
Lần này em [F] đi mất rồi, đi không khứ hồi rời [Em] xa chốn đây.
Lặng nhìn em [Dm] vút qua tay, cùng [G] gió heo may mang [C] đi muôn ngàn hơi ấm.
Giờ chẳng có [F] thu nào đợi, lá rơi chỉ [Em] một lần thôi.
Còn anh nhớ [Dm] em một đời, [G] chẳng thể giữ [C] lời.
[C] Thu đã qua, [F] tay bỗng lạnh [Dm] cố quên nhưng [G] lòng càng rối [C] ren.
[C] Trong lý do mình nói ra chỉ vì [F] người tức thời [A7] có khi [Dm] nào bình minh [G] mang giấc [C] say?
Lần chia [Dm] ly trong đêm vội [G] vã, anh [Em] vẫn chưa quen được [Am] với
Nỗi đau hàng [Dm] trăm cây kim đâm [G] nát con tim [C] anh.
Ngày em [Dm] đi cơn mưa tầm [G] tã, sao [Em] anh quên được [Am] hết
Lời em bóng [Dm] gió cuộn lên như [G] bão dông?
Lần này em [F] đi mất rồi, đi không khứ hồi rời [Em] xa chốn đây.
Lặng nhìn em [Dm] vút qua tay, cùng [G] gió heo may mang [C] đi muôn ngàn hơi ấm.
Giờ chẳng có [F] thu nào đợi, lá rơi chỉ [Em] một lần thôi.
Còn anh nhớ [Dm] em một đời, [G] chẳng thể giữ [C] lời.
[Am] Riêng mình anh với những chới với, nỗi [Em] đau này
Làm ơn [A7] nói em cũng tổn thương, cũng giống [Dm] anh nhưng mà,
Anh [Am] tin rằng em đã từng yêu với [Em] hết chân thành.
Chỉ là [A7] do mùa thu tự nhiên muốn lấy [Dm] em đi xa khỏi tầm [G] tay.
Lần này em [F] đi mất rồi, đi không khứ hồi rời [Em] xa chốn đây.
Lặng nhìn em [Dm] vút qua tay, cùng [G] gió heo may mang [C] đi muôn ngàn hơi ấm.
Giờ chẳng có [F] thu nào đợi, lá rơi chỉ [Em] một lần thôi.
Còn anh nhớ [Dm] em một đời, [G] chẳng thể giữ [C] lời.