[C] Anh vẫn hay nghe nói khi yêu nếu [G] đau lòng thì nên buông
[Am] Nhưng ai có thể [B7] buông dễ dàng thì [Em] lại chưa yêu
[C] Những ký ức đã [D] có khi xưa lại [Bm] càng làm anh đau [Em] đớn
Vì hai [Am] chữ nên thơ [D] thành hai chữ không [G] ngờ.
Và người ta [C] nói [D] quá yêu thương sẽ [Bm] chỉ dẫn đến tổn [Em] thương
Chẳng vô [Am] lý vì sau tất [D] cả em cũng ra [G] đi.
Nói cho anh [C] nghe mình sai ở [Cm] đâu để em [Bm] lại chọn từ bỏ [Em] nhau
Càng níu [Am] giữ trân trọng lại [D] càng xem như hư [G] không
Thấy em buông [C] tay lòng không nghĩ [Cm] suy dù đúng hay [Bm] sai thì em vẫn [Em] đi
Một là [Am] nghĩa hai là tình ai [Cm] buông sau hết luôn [G] đau.
VERSE 2
[C] Sao cứ phải bối rối khi đi trước [Bm] sau gì cũng chia ly
[Am] Mai sau anh yêu [D] ai thế nào em [G] lại lo sao
[C] Nơi xem như tổ ấm hai ta bây [Bm] giờ là nơi hoang [Em] phế
Lời hứa [Am] mãi không sai [D] giờ chẳng ai quay [G] về.