Cuộc Đời Anh Sinh Viên

Điệu: Điệu Ballad
Tone: [Am]
Intro: [Am] [Am] [Am] [Dm] [E7] [Am] [Am]
===
[Am] Cuộc đời anh sinh [Am] viên, hết tiền nhà lại [F] nghèo.
Người [G] yêu nó đòi hỏi [C] nhiều, không có cho [Dm] em, nên anh đành phải [Am] hứa,
hẹn rằng năm năm [E7] nữa là anh sẽ có [Am] tiền. [Am]
[Am] Học hành chi nơi [Am] đây, suốt ngày chỉ rượu [F] chè,
lại [G] thêm cái tật ngủ [C] ngày. Bởi thế cho [Dm] nên anh sao bài ra [Am] giấy,
và chờ ngày thi [E7] tới, là anh đút túi [Am] quần. [Am]
[Am] Ở nhà cha biên [Am] thư, gắng học hành thành [F] tài,
Để [G] sau có việc mà [C] làm. Cố gắng lên [Dm] con, không đua đòi chúng [Am] nó,
Học hành tuy gian [E7] khó, ngày sau mới có [Am] tiền. [Am]
[Am] Chiều chiều đi ăn [Am] cơm, tám thằng ngồi một [F] bàn,
giành [G] nhau miếng thịt mỏng [C] tèo. Cơm cháy cơm [Dm] khê, có hôm thì nhão [Am] nhoét
mà còn ngồi ăn [E7] hết, vì thương ba má [Am] nghèo. [Am]
[Am] Học hành sau năm [Am] năm, kiếm được một mảnh [F] bằng,
ngờ [G] đâu nó là bằng [C] thừa. Do thiếu phong [Dm] bao không ai nhận anh [Am] hết,
sự đời sao như [E7] thế. Tiền ơi hỡi ơi [Am] tiền. [Am]
[Am] Trở về quê yêu [Am] xưa nhưng không gặp được [F] nàng,
hỏi [G] thăm bố nàng bảo [C] rằng: Nó đếch yêu [Dm] anh, nó yêu thằng cha [Am] khác,
hỏi vì sao thế [E7] bác, vì cha nó lắm [Am] tiền. [Am]
[Am] Tìm việc anh lang [Am] thang, may gặp được thằng [F] bạn,
ngày [G] xưa nó ở cùng [C] phòng. Nó đánh ô [Dm] tô đưa anh về nhà [Am] nó,
bảo rằng sau hôm [E7] đó là anh có việc [Am] làm. [Am]
[Am] Cuộc đời thật trớ [Am] trêu, khi gặp vợ thằng [F] bạn,
thì [G] ra chính lại là [C] nàng. Béo tốt hơn [Dm] xưa, không đen gầy như [Am] trước.
Và từ sau hôm [E7] đó là anh mất việc [Am] làm. [Am]
[Am] Từ ngày em sang [Am] ngang, lấy được thằng chồng [F] giàu,
[G] em thích ở nhà [C] lầu. Cơm tám, chim [Dm] quay em ăn ngày ba [Am] bữa,
còn anh thì đói [E7] rách, mỳ tôm suốt cả [Am] ngày. [Am]
[Am] Gặp lại em yêu [Am] xưa, thấy cuộc đời thật [F] buồn.
Người [G] ta sống chỉ vì [C] tiền, anh quyết đi [Dm] buôn mong cuộc đời đổi [Am] khác,
ngờ đâu quân gian [E7] ác lừa anh lấy hết [Am] tiền. [Am]
[Am] Một chiều ra sân [Am] ga trấn lột một thằng [F] già,
ngờ [G] đâu nó là đại [C] bàng, nó rút dao [Dm] ra đâm anh vài ba [Am] nhát,
cuộc đời anh tan [E7] nát, và anh phải đi [Am] tù. [Am]
[Am] Rời tù sau năm [Am] năm, mắt mù, què một [F] giò,
lại [G] thêm cái sẹo ở [C] đầu. Đói rách bơ [Dm] vơ, gục bên bờ Hoàn [Am] Kiếm
và thần Kim Quy [E7] đến bảo anh hãy đánh [Am] đề. [Am]
[Am] Tỉnh dậy sau cơn [Am] mê, ngỡ mình được phù [F] hộ,
lòng [G] anh thấy thật rộn [C] ràng. Bởi thế cho [Dm] nên anh đem giày đi [Am] bán,
và làm con điện [E7] toán, ngờ đâu trúng số [Am] liền. [Am]
[Am] Cuộc đời anh lên [Am] tiên, lấy được người vợ [F] hiền,
cùng [G] anh trang trải nợ [C] nần. Sắm cái Vi [Dm] la, anh đi làm cạnh [Am] đó.
Cuộc đời anh thế [E7] đó, tựa như giấc mơ [Am] hồng. [Am]

Bình luận