1. Người đã đi [Am] rồi đá buồn không
Tình đã tan rồi đá đau [G] không
Mình đá u hoài mối tình câm
Mình đá trơ trọi theo ngàn [Am] năm.
Hỏi nắng có [Am] còn phai tàn thu
Hỏi gió có gào, khóc hay [G] ru
Hỏi đến mây ngàn có còn bay
Hỏi đá có còn nhớ đến đêm [Am] ngày.
ĐK1:
Ngày [F] dài miệt mài cánh [Dm] chim
Đêm mịt [F] mù, chập chùng bóng [Dm] ai vẫn đợi [Am] chờ
Lạnh [F] lùng cuộc đời muốn [Dm] ngưng
Thân dại [F] khờ còn hằn dấu [Dm] yêu đá ngậm [Am] ngùi.
2. Người bỏ đi [Am] rồi đá hờn không
Tình đã xa rồi xót xa [G] không
Lòng đá ghi hoài bóng hờn ai
Tình đá vẫn còn chưa nhạt [Am] phai.
Hỏi những tiếng [Am] buồn có còn rơi
Hỏi những tâm sự có chơi [G] vơi
Hỏi đá có vàng theo thời gian
Dù những phím đàn đã phai [Am] tàn.
ĐK2:
Đời [F] dài còn buồn dấu [Dm] chân
Tan giọt [F] mời một hình bóng [Dm] ai vẫn đợi [Am] chờ
Lệ [F] nào chìm vào đá [Dm] sâu
Môi nhạt [F] màu giọt sầu rớt [Dm] mau, đá ngậm [Am] ngùi.
gười đã đi [Am] rồi đá buồn không
Tình đã tan rồi đá đau [G] không
Mình đá thương thầm mối tình câm
Mình đá trơ trọi theo ngàn [Am] năm.
Hỏi những tiếng [Am] buồn có còn rơi
Hỏi những tâm sự có chơi [G] vơi
Hỏi đá có vàng theo thời gian
Dù những phím đàn đã phai [Am] tàn.
Người đã đi [Am] rồi ta buồn không