1. Anh không còn [Em] thương thì hãy nói ra một [Am] lời
Đừng để trong [D] tim bao đêm ngày em nhung [G] nhớ
Đừng để đôi [Bm] ta níu kéo nhau cho thêm [D] buồn
Khi đã không [B7] yêu anh hãy nói ra một [Em] lời.
2. Bao đêm nằm [Em] mơ giật mình biết anh không [A] còn
Giọt nước mắt [D] rơi ai có nào đâu hay [G] biết
Từng khoé mi [Bm] cay cho vơi bớt bao đau [D] buồn
Dù biết đã [B7] yêu nhận lấy khổ đau thật [Em] nhiều.
ĐK:
Anh không còn [Em] thương cớ gì phải không gặp [G] em
Anh không còn [A] thương sao anh không nói tỏ [Em] tường
Đường tình thế [D] sao cho em đớn đau đêm [Bm] ngày
Một lời nói [B7] ra em cũng cảm thấy nhẹ [Em] lòng.
Xưa kia gặp [Em] anh ước gì chớ trao lời [G] yêu
Hôm nay đời [A] em đâu phải khổ đau vì [Em] tình
Giờ dù nói [Bm] ra anh ở phương xa nào [D] hay
Thầm lặng đắng [B7] cay em đây ôm lấy nỗi [Em] sầu.