Hoàng Bảo Yến
2 bài
Một Lần Lỡ Yêu
Một lần đã lỡ [A#m]bước chân [A#m]vào chốn giấc mơ tình ái Một [A#m]lần đã [F#7]lỡ bước chân vào chốn những câu chuyện bùon [F#7]Một lần như [F#7]nát tan [A#m]một lần thêm trái ngang một lần chia cắt trái tim đau thật lâu Một [A#m]ngày [A#m][F#7]mong nhớ tiếng iu trọn kiếp sẽ không gặp nữa ha a í a Một [A#m]ngày [F#7]thương nhớ tiếng iu trọn kiếp sẽ luôn mong chờ ha a í a Một ngày [F#7]ta tái [A#m]tê [F#7]một [A#m]ngày ta ngủ mê một ngày đau xót trái tim thêm ê chề Hãy nói với [Em/A]chính mình [Cb]ta [Cb]chẳng khi nào còn mải mê tình iu. F#7 Bm Bm-D7Hãy nói với chính lòng ta chẳng khi nào còn iu đương nồng thắm Đã biết [Db]trái [A#m]cấm [Cb]xin [Cb]đừng gắn thêm mặn đắng. Đã biết nói dối xin đừng nói câu từ chối Đã [F#7]biết [Cb]nước [A#m]mắt. [Bbm] [Db]Đã [F#7]biết khóc lóc. Đã biết những đớn đau xót xa Một [A#m]lần đã [A#m]lỡ [A#m]bước [F#7]chân vào chốn ái ân lừa dối. Một lần đã lỡ bước chân vào chốn giấc mơ thiên đường Một [F#7]lần thêm vỡ tan [F#7]một lần [A#m]thêm trái ngang. Một lần ta bước trái tim ta thêm bùon Hãy nói với chính mình ta chẳng khi nào còn mải mê tình iu Hãy nói với chính lòng ta chẳng khi nào còn iu đương nồng thắm Đã biết trái cấm xin đừng gắn thêm mặn đắng. Đã biết nói dối xin đừng nói câu từ chối Đã biết nước mắt….Đã biết khóc lóc…..Đã biết những đớn đau xót xa⠀⠀
Sáng tác:
Quân Keyboard
Lời Bác Dặn Trước Lúc Đi Xa
1. Chuyện kể [Eb]rằng trước lúc Người ra [F#]điBác muốn nghe một câu hò xứ [Eb]HuếNhưng không gian vẫn bốn bề lặng [B#]lẽBác [Eb]đành nằm [A7]im.Chuyện kể [F#]rằng Bác đòi nghe câu [Eb]víNhớ làng Sen từ thuở ấu [F#]thơMà xung [A7]quanh vẫn lặng như tờBác chờ mãi, chờ mãi không [Eb]thôi.ĐK1: Bác muốn [Cb]nghe một câu hò HuếBởi nước [D#]non chia cắt vẫn chưa [Bbm]liềnBác muốn nghe một câu hò xứ NghệBởi làng [Cb]Sen ray rứt trong [A7]tim.Bác muốn [Cb]nghe một đôi khúc dân caTrước lúc đi [Ab]xa qua bên kia bầu trờiNgười muốn [D#]đem tận vô [Cb]cùngBài ca đất [A7]nước theo Bác đến mênh [Eb]mông.2. Lần thứ [Eb]ba, Bác vẫy gọi xung [F#]quanhBác muốn nghe một đôi làn quan [Eb]họÔi may sao bỗng có em gái [B#]nhỏBước [Eb]vào gần [A7]Bác.Rồi căn [F#]phòng xao động trong nước [Eb]mắtNhững lời [D7]ca nức nở, tái [F#]têRằng Người [A7]ơi, người ở đừng vềBác nhìn em, rơm rớm hàng [Eb]mi.ĐK2: Bác muốn [Cb]nghe một câu hò HuếHoặc muốn [D#]nghe câu hát dặm quê [Bbm]nhàBác muốn nghe một đôi làn quan họBởi bài [Cb]ca đất nước sao [A7]quên.Lúc chia [Cb]ly, lời di chúc đơn sơBác muốn non [Ab]sông đinh ninh lời dặn dòRằng đã [D#]yêu tổ quốc [Cb]mình, Càng yêu thắm [A7]thiết những khúc hát dân [Eb]ca.* Chuyện kể [Eb]rằng trước lúc người đi [F#]xa.⠀⠀
Sáng tác:
Trần Hoàn